ĐỀ ÁN
THÁNG 10 -2011
Thế Nào Là
Người Thức Giả
|
Thế Nào Là Người Thức Giả - TT Giác Đẳng giảng
Đề tài ngày hôm
nay nếu chúng ta thường đọc
kinh điển thì thấy rằng
là một đề tài mà chúng ta
thường được nghe.
Trước nhất chúng ta thấy
rất rõ là Đức Phật Ngài
giảng pháp không mang tính mơ hồ
mà Ngài đưa ra những lời
dạy rất cụ thể. Tuy vậy,
riêng với bài học này thì có một
vài điểm mà chúng tôi phải
nói rõ trước khi đi vào chi
tiết.
Thứ nhất, hai
pháp đầu tiên: một là biết
pháp, hai là biết nghĩa. Ở
đây Đức Phật định
nghĩa thế nào là pháp, thế
nào là nghĩa, chúng ta không thể
nào lẫn lộn được,
trong chữ Phạn có chữ dhamma
và chữ Artha. Chữ Dhamma có thể
dịch là Pháp cũng có thể dịch
là Nhân. Chữ Artha có thể dịch
là Nghĩa cũng dịch là Quả.
Do vậy trong nhiều bản dịch
người ta dịch là 7 pháp bậc
thiện trí là: tri nhân, tri qủa,
tri kỷ, tri bỉ, tri thời, tri
hội và tri độ. Thì tri nhân
tri quả là biết nhân của
các pháp, biết quả của các
pháp. Thí dụ bây giờ mình biết
sự việc này sẽ dẫn
đến hậu quả nào tức
là biết nhân, mình biết sự
việc này do nhân nào thì là biết
quả. Mình thấy được
đầu mối của vấn
đề thì gọi là biết
nhân, mình thấy cái hệ lụy
về sau thì gọi là biết quả.
Tuy vậy đối với bản
kinh này Đức Phật
đơn cử rất rõ ở
đây là, Dhamma được hiểu
là Pháp, Artha được hiểu
là nghĩa. Và trong phần Pháp,
Đức Phật nói có 9 loại
kinh điển mà trong giây lát chúng
tôi sẽ đi vào chi tiết của
9 loại bài kinh điển này.
Xem
Tiếp
|
|
Bốn Pháp Thịnh Của Gia Đình - TT Giác
Đẳng giảng
Có một lần
chúng tôi sang thành phố San Jose của
tiểu bang California, và trong lúc ngồi
chờ đợi để vào thuyết
pháp thì gặp và nói chuyện với
một Phật tử trẻ, người
Phật tử này lớn lên ở
Mỹ và anh biết Phật Pháp qua
sự hướng dẫn của Ngài
Silananda. Anh nói với chúng tôi rằng
khi anh đi chùa với cha mẹ
thì cảm giác của anh về
đạo Phật là một hệ
thống tín ngưỡng như thờ
phượng bái sám v.v... nhưng
khi gặp Ngài Silananda thì anh mới
phát hiện ra đạo Phật có
những hướng dẫn cụ
thể cho đời sống, và
điều anh rất khó tin
được là tại sao đạo
Phật có thể tồn tại
ở xã hội Ấn Độ vào
thời xưa cách đây hai ngàn mấy
trăm năm trong một xã hội
mà người ta chỉ nặng về
tín ngưỡng tức là nặng
về niềm tin hơn là nặng
về những phương pháp hướng
dẫn trong đời sống. Hôm
nay ngồi đây nói chuyện với
qúi Phật tử chúng tôi lại
nhớ câu chuyện mà chúng tôi trò
chuyện với anh Phật tử
trẻ đó.
Đức Phật dạy
chúng ta nhiều điều, những
điều đó không mang tính
đạo giáo, không mang tính gọi
là tín ngưỡng, gọi là niềm
tin, mà là những điều rất
thiết thực trong đời sống
hàng ngày. Và trong bốn pháp hưng
thịnh ở trong gia đình ngày
hôm nay Đức Phật Ngài đặc
biệt gợi ý về một gia
đình hưng thịnh là gia đình
có cái nhìn xác thực, thực tiễn,
và cái nhìn này tất nhiên cần
thiết để xây dựng cuộc
sống tuy rằng vài ba thành viên
nhưng đó là một đơn
vị rất quan trọng và từ
những đơn vị này họp
thành một cộng đồng một
xã hội thì yếu tố gia đình
không thể không nghĩ đến.
Và chúng ta có thể nói ở trong
nhà nhiều việc quá thì biết
bắt đầu từ đâu, biết
làm chuyện gì?
Xem
Tiếp
|
|
Tám Nguồn Công Đức Sanh Trời Người
- TT Tuệ Siêu
Trong hai
đề tài chúng ta học hôm nay:
Đề tài thứ nhất nói
về bốn pháp hưng thịnh
của gia đình, đó là bốn
pháp rất thực tế trong đời
sống hiện tại mà Đức
Phật đã thuyết. Kế
đến chúng ta học về tám
nguồn công đức sanh trời
người, pháp này cũng là pháp
thực tế nhưng lại thiên
về nguồn sống tâm linh an vui
cho đời hiện tại cũng
như an vui cho đời tương
lai. Qua đó chúng ta thấy
rằng đạo Phật không
chủ trương một vấn
đề cầu nguyện suông. Thông
thường thì người ta nghĩ
rằng người chết nhờ
tụng kinh hộ niệm nên
mới được sanh làm
trời làm người, nhưng
ở đây chúng ta thấy
rằng chính do nguồn công đức
người ta đã làm mới
được tái sanh vào cảnh
trời cảnh người. Người
Phật tử chân chánh có trí
tuệ biết pháp thì chúng ta nên lưu
ý ở điểm này.
Khi đề
cập đến tám pháp là
nguồn công đức sanh trời
người Đức Phật Ngài
đề cập đến hai
điều: Một là qui y Tam
Bảo, hai là thọ trì năm
giới. Nhưng trong Tăng Chi
Bộ kinh quyển bốn, Đức
Phật Ngài nói chi tiết và Ngài
không chỉ nói đơn giản
như chúng ta thường nghe
về Tam Qui và Ngũ giới, mà Ngài
nêu rõ tám chi tiết. Khi chúng ta nói
đến một người qui y
Phật Pháp Tăng thì lại nghĩ
rằng vấn đề này bị
giới hạn trong lĩnh vực tôn
giáo. Một số người khi
chưa có niềm tin nơi Phật
Pháp Tăng, chưa phải là người
Phật tử thì tự nhiên
họ cảm thấy rằng điều
đó không cần thiết đối
với họ. Nhưng ở đây
hãy tìm hiểu chúng ta sẽ
thấy.
Xem
Tiếp
|
|
Phải chăng tranh luận không thích hợp trong Phật Pháp
- TT Tuệ Siêu
Thực ra danh từ tranh luận
chưa ngã ngũ là một vấn
đề được bàn cải
có khuynh hướng lành mạnh hay
khuynh hướng bi đát. Thường
người ta dùng tiếng tranh luận
để chỉ cho cuộc đấu
khẩu bằng binh khí miệng lưỡi
có sự hơn thua. Nhưng ở
đây chúng ta cần phân biệt
giữa vấn đề tranh luận
với thảo luận. Có lẽ
chúng ta nên sử dụng hai từ
này để riêng biệt dịch
nghĩa ở hai từ Pali Vivāda
v à Sākacchā. Chúng ta sẽ
phân biệt rõ ràng thế nào là
tranh luận là một vấn đề
không được chấp nhận
trong Phật Pháp. Danh từ đó gọi
là Vivāda, vấn đề tranh
luận thuộc về sự tranh cải
bằng binh khí miệng lưõi dẫn
đến sự bất hoà, dẫn
đến sự hiềm khích giữa
đôi bên.
Khi người này nói chuyện với
người kia, cứ phê phán người
kia nói sai mình là đúng , người
kia là tà mình là chánh. Bên nào cũng
đả phá đối
phương và trình bày quan điểm
của mình là vượt trội,
là trên hết. Sự tranh luận
đó có vấn đề và không
được chấp nhận trong
Phật Pháp. Bởi vì sự tranh
luận đó là mầm mống của
sự bất hoà, oan trái, hiềm
khích. Cho nên sự tranh luận như
vậy cần phải được
loại bỏ.
Xem
Tiếp
|
|
Lòng tin trong tôn giáo, đặc biệt là đạo Phật phải được xây dựng dựa trên cơ sở nào?
- TT
Giác
Đẳng
Để trả lời
câu hỏi này chúng tôi xin lấy một
đề tài pháp số trong Tăng
Chi Bộ Kinh, Đức Phật Ngài
dậy rằng khuynh hướng hay
sự thiên vị hoặc một sự
ưa thích của chúng ta có thể
rơi vào trong bốn lý do là vì thương,
vì ghét, vì sợ và vì vô minh.
Vì thương: là
chúng ta đến với một
cơ sở tôn giáo, hay ngôi chùa hay
nhà thờ bởi vì chúng ta thích
thú với cách sinh hoạt nồng
ấm trong đó hay ở đó có
ai săn đón, chiều chuộng
chúng ta nhiều, chúng ta đến
vì thương.
Vì ghét: bởi vì
chúng ta ghét đạo này nên chúng
ta theo đạo khác. Có nhiều người
bực mình về tôn giáo của
mình thì họ đổi sang một
đạo khác. Trong trường hợp
người Việt Nam thường
thường nếu là một tín
đồ Thiên Chúa giáo họ bực
mình với ai đó trong đạo
Thiên Chúa thì họ sang đạo
Phật, rồi Phật tử đạo
Phật họ bực mình với ai
đó họ sang Thiên Chúa giáo.
Điều đó họ đến
với một tôn giáo khác là bởi
vì ghét.
Xem
Tiếp
|
|
Thiền Quán Về Không Gian Vô Tận
-
by Aik Theng Chong
/Nguyễn văn Hoà chuyển
dịch
Khái niệm về vô cực của
vũ trụ là một trong những
ý t ưởng
cơ bản của Phật giáo và
được dựa trên kinh nghiệm
tâm linh trực tiếp, đạt
được bằng cách nghiên cứu
về tâm trong quá trình
thiền định.
Nó được
biết đến như một
trong bốn trạng thái cao hơn về
kinh nghiệm yoga trước khi có
sự ra đời của Phật
giáo. Giá trị phẩm chất của
không gian hoặc Akasa , có lien hệ
đến sự rung động,
đến bức xạ và
sự di chuyển, di chuyển trong
ý nghĩa rằng không có sự hiện
diện của bất kỳ một
sức cản nào.
Chúng ta có thể trải nghiệm
và tìm hiểu không gian hiện hữu
từ bên ngoài biến nó thành sự
quan sát bên ngoài không gian theo quang học
và dồn vào khoảng không gian này
những đối
vật tùy theo nhận
thức trực giác của chúng ta.
Mặt khác, chúng ta cũng có thể
biến nó theo chiều hướng
ngược lại, coi nó như một
tia sáng hoặc một ánh sáng phản
chiếu không hoàn hảo của
kinh nghiệm bên trong và chúng ta lặn
vào trung tâm của chính con người
chúng ta, vào trong chiều sâu của
ý thức chúng ta,
vào nơi
chứa đựng toàn bộ thế
giới vô tận.
Xem
Tiếp
|
|
Thiền Định - Làm tâm thanh tịnh
- by Aik Theng Chong / Minh Hạnh chuyển ngữ
Là con người,
chúng ta không ngừng suy nghĩ về
tương lai hoặc quá khứ. Nhưng
để sống thật sự, chúng
ta phải sống từng phút giây
trong hiện tại. Những sự
việc xảy ra trong quá khứ chỉ
là những kỷ niệm.
Đối với đời sống
trong tương lai, phải có dự
tính. Khỏang thời gian duy nhất
chúng ta có thể sống là bây giờ,
ngay giây phút này. Dường như
thật là khó khăn, nên trước
nhất chúng ta phải học cách
hành xử. Chúng ta phải thật sự
dấn thân sống trong hiện tại
để có thể loại bỏ
được một số lớn
những vấn đề phức tạp
của chúng ta. Nghe như thật
đơn giản, nhưng quả thật
là khó khăn khi thực hiện.
Đường lối duy nhất
để học cách sống từng
giây phút không có gì khác hơn là dựa
vào tiến trình của thiền
định.
Xem
Tiếp
|
|
|
|
Ban
Biên Tập dieuphap.com Hoan
hỉ đón nhận
những ý kiến, tài
liệu cũng như bài
viết. Mọi liên lạc
xin gởi về email:
minhhanh49@yahoo.com
|
|
|
|
|
|
|
|
|
.
Đề ÁN THÁNG TRƯỚC
LƯU
TRỮ
|
|
|
|