ĐỀ ÁN
THÁNG TÁM -2010
Hữu Duyên
|
Thế nào là hữu duyên trong
Phật Giáo - TT Giác Đẳng
Trước
nhất đạo Phật quan
niệm rằng ở trong cuộc
đời này sự quan hệ
giữa con người và con người,
chúng sanh với chúng sanh nó không
đơn giản là đẹp là
xấu, là hay, là dở mà bên
cạnh đó nó c̣n có những
yếu tố chúng ta gọi là túc
duyên hay là tiền nghiệp.
Ví
dụ như qúi vị nghe pháp
của vị Pháp Sư, có vị
họ thuyết rất hay nhưng
quí vị lại không thấm thiá,
không cảm thấy gần, không
cảm thấy thân thiết với
vị đó, không phải vị
đó thuyết dở mà tại v́
giữa vị đó và qúi vị
không có duyên. Trái lại có một
vài vị dùng ngôn từ rất
đơn giản, nói rất
ngắn gọn khô khan nhưng v́
vị đó có duyên lành với ḿnh
nên ḿnh cảm thấy hết
sức thân thiết, hết sức
qúi mến. Th́ như vậy
vấn đề ở đây không
phải là hay hay dở hay có tài hay
không có tài.
Lấy
ví dụ như hồi xưa có Ngài
Hộ Tông, Ngài Hộ Tông viết
nhiều sách, nhưng nếu chúng
ta nói chuyện với Ngài th́ chúng
ta thấy Ngài không phải là
vị Pháp Sư theo cách mà chúng ta
nói là dùng ngôn ngữ nhẹ nhàng,
nói năng một cách rất
mạch lạc như một bài
thuyết giảng, có thể nói ngược
lại là trong cách dậy đạo
th́ Ngài hay la hay rầy, chúng ta dùng
chữ la rầy không phải là quá
đáng là v́ có nhiều khi Ngài la
rầy Chư Tăng và quí Phật
tử, nhưng ở trong chùa Ngài
th́ Phật tử tu tập rất
đông người xuất gia cũng
vậy, người tại gia cũng
vậy, nhất là những vị cư
sĩ, những vị tu nữ và
những vị này không phải tu
một cách b́nh thường mà tu hành
rất tinh tấn. Nếu chúng ta
đem vị pháp sư giỏi chưa
chắc đă cảm hoá được
5 người 3 người có
thể tu hành tinh tấn được
như những đệ tử
của Ngài, và ở gần Ngài th́
chúng ta thấy rằng thường
thường Ngài không dùng sự
thuyết phục bằng ngôn
từ nhiều, bằng mỹ
từ, bằng cách nói nhẹ nhàng
cảm hóa mà thường la
rầy, nhưng lại có sự thành
tựu rất lớn trên phương
diện hoằng phápm và khi chúng ta
nói về điểm này th́ ai cũng
nói rằng đó là đức
độ của Ngài, quả
thật Ngài là một vị chân tu
có nhiều đức độ
về niềm tin về giới
hạnh v.v... Nhưng cũng
phải nói thêm một điểm
rằng Ngài có rất nhiều duyên
lành ở trong quá khứ. Như
ở Đài Loan có những vị
như Pháp Sư Ấn Thuận là
một vị thông suốt Tam
Tạng kinh điển nhưng cũng
không có nghĩa v́ vậy mà Pháp Sư
Ấn Thuận lại có nhiều
đệ tử hơn những
vị khác, có những vị không
có tài năng về kinh điển
như Pháp Sư Ấn Thuận
trong lúc đó lại có rất
đông đệ tử.
Xem
Tiếp
|
|
Tương duyên trong đạo
Phật - TT Giác Đẳng
Đối
với người Phật tử
Việt Nam th́ văn hoá trong đạo
Phật đă bám sâu trong cội
rễ cho đến hôm nay. Do
vậy có rất nhiều văn hoá
của đạo Phật đă
ảnh hưởng sâu đậm vào
đời sống của chúng ta. Có
những lời nói giống như
những ư nghĩ hằng ngày, có
đôi khi quá phổ thông về ư
nghĩa liên hệ. Một trong
những điều mà chúng ta thường
hay nói đó là chữ "nhân duyên".
Hễ cái ǵ thành hay bại,
được viên măn hay là
thất bại chúng ta đều nói
đến nhân duyên.
Nói
đến nhân duyên có người
quan niệm rất sâu, có người
quan niệm hời hợt. Nhưng
chúng ta dù muốn dù không th́
biết rằng đó là một
trong những giáo lư quan trọng
trong đạo Phật. Thuyết nhân
duyên của đạo Phật
dạy đó là tất cả
những hiện tượng,
mọi sự thăng trầm,
mọi sự được c̣n
đặng mất trong đời
sống của một cá nhân,
của một quốc gia, của
một xă hội. Một điều
quan trọng mà quư vị cần lưu
ư là chữ nhân và chữ duyên hai
chữ đó ư nghĩa khác nhau,
mặc dầu nó thường đi
đôi với nhau, nhưng nếu
không phân biệt từng chữ th́
có thể đưa đến
những lầm lẫn đáng
tiếc.
Trong
Phạn ngữ chữ nhân là hetu
chữ duyên là pratyaya. Nhân là
một nguyên nhân, là một hạt
giống, là một yếu tố
trực tiếp để tạo ra
một cái ǵ đó. Thí dụ
một hột mít nó sẽ mọc
thành cây mít. Một hạt
giống hoa cúc sẽ mọc thành
hoa cúc. Chúng ta nói hạt giống
đó là nhân
Xem
Tiếp
|
|
Thập Nhị Nhân Duyên - TT
Giác Đẳng
Đức
Phật ví dụ con người
của chúng ta có nhiều thành
phần giống như bày nai, có
những con nai ngơ ngác, có
những con nai tinh khôn. Ví dụ
đó cũng giống như
rất nhiều ví dụ khác mà
Đức Phật Ngài đề
cập về thân phận con người,
mới nghe đôi khi chúng ta nghĩ
đó là ngụ ngôn, nhưng càng
nh́n th́ có lúc chúng ta cảm
thấy rất gần gủi. Có
một lần Đức Phật
đưa ra một thí dụ khác
về thân phận con người,
Ngài nói rằng tất cả chúng
ta giống như con ngựa, có
bốn loại được
đưa ra làm ví dụ tại v́
đó là cấu trúc của loài người.
Có những con ngựa người
ta chỉ máng yên cương vào là
chạy, có con ngựa thấy bóng
roi đưa lên th́ nó chạy, có
những con ngựa phải đánh
vào mông mới chạy, có những
con ngựa đánh chết gục
xuống cũng không chạy. Đức
Phật ví dụ như đời
sống của chúng ta sanh ra trong
cuộc đời nhiều khi có
những dạng người
vừa thấy yên cương
mắc vào, lớn lên tự
biết con đường nào ḿnh
lên ra đi và cuộc sống nào ḿnh
lên theo để thoát khổ, nhưng
có những dạng người
trong chúng ta v́ căn tính nghiệp
nặng hơi dày hơn một chút
chúng ta chờ đến khi gặp
đau khổ lởi vởn đâu
đó ở xa xôi th́ mới
bắt đầu ra đi, có
những người trong chúng ta
phải gánh vác sự khổ,
nuốt vào ḷng những trái bồ
ḥn rồi sau đó chúng ta mới
chịu tu tập. Nhưng mà
rồi may mắn là chúng ta không
phải là hạng ngựa thứ tư,
nghĩa là đau khổ chồng
chất trên vai đến lúc
gục xuống rồi cũng không
t́m thấy sự thoát khổ.
Xem
Tiếp
|
|
Cận Y - TT Chánh Minh
Một vấn đề
mà chúng ta thường ưu tư
là v́ sao mà trong cuộc hành đạo
của chúng ta dù có những hành
giả rất là nhiệt t́nh tinh
tấn mà không thành tựu
được như ư. Vấn
đề này thật ra th́ Đức
Phật Ngài cũng đă dạy
cho chúng ta nhưng chúng ta không có lưu
ư. Ngài dạy một cách tóm
tắt, bởi v́ khi Ngài dạy
về bộ Duyên Hệ tức là
bộ PATTHĀNA th́ Ngài đưa
ra tất cả là 24 duyên chánh,
trong 24 duyên chánh đó có một
duyên gọi là "Cận y duyên"
"upanissayapaccaya" Duyên này
gọi là cận y upanissaya là nương
nhờ chúng ta dịch là y, upa là
ở gần. Nhờ duyên này mà
những vị hiền Thánh ở cơi
xưa hành đạo rất nhanh chóng
và đắc được đạo
quả rất mau chóng, c̣n chúng ta
th́ thiếu duyên này. Một khi người
nào thiếu duyên này th́ cuộc hành
đạo trở nên chậm
chạp và tŕ trệ.
Vậy trước tiên chúng ta t́m
hiểu ư nghĩa "Cận y"
trước và "Duyên cận
y" là như thế nào?
"Cận y"
chữ "upa" có nghĩa là
nhấn mạnh "y" là sự
nương nhờ, vậy th́ nương
nhờ như thế nào. Xin thưa
rằng trong tất cả các pháp
đều là cận y, đều là
nơi nương nhờ rất
mạnh. Về mặt tâm linh cũng
có, về mặt thế sự cũng
có. Chính trong bộ PATTHĀNA Đức
Phật Ngài dạy rằng
những pháp thiện sanh trước
đó là duyên cận y cho pháp
thiện sanh sau này, hoặc là
những khí hậu cũng là
một duyên cận y cho tâm sanh
khởi lên, người cũng là
một duyên cận y, trú xứ cũng
là một duyên cận y. Bây giờ
chúng ta sẽ thấy rằng duyên
cận y bao trùm cả Tam Giới:
từ Dục Giới, Sắc
Giới và Vô Sắc Giới, t
từ quá khứ cho đến
hiện tại đến cả
vị lai. Bây giờ chúng ta nói trước
là một người là một
cận y để từ đó chúng
ta mới tạo thành một điều
kiện đặc biệt gọi là
"cận y duyên" để mà
có thể chứng đắc
được thiền định
đạo quả hay là thắng trí.
Xem
Tiếp
|
|
Trong Thập Nhị Nhân Duyên thọ duyên ái, vậy thọ khổ có duyên ái không. Tại sao người ta sợ khổ đau mà thọ khổ lại duyên ái? - TT Giác Đẳng
Khi chúng ta đề cập đến
thọ duyên cho ái có thể nó
gợi cho chúng ta ư nghĩa trực
tiếp là cảm thọ nào mà nó
hấp dẫn khả lạc
khả hỉ th́ chúng ta mới dính
mắc, mới lưu luyến,
rồi mới phát sanh tâm ái.
Thật ra ái là một sức
sống mà sức sống này đến
từ cả hai thái cực hoặc
là chúng ta quá thích vật ǵ đó
hoặc giả là chúng ta có thể
không thích một cái ǵ đó, dù
thích hay không thích th́ chúng ta cũng
hướng vọng đến tương
lai. Chữ ái trong kinh được
Đức Phật Ngài giảng nghĩa
là sự tầm cầu chỗ này
hay chỗ khác, đó là bản
chất mà tiếp tục lên
đường, tiếp tục hướng
vọng, và cái hướng vọng
đó cho dù chúng ta mơ về
một cái ǵ đẹp như là cái
ǵ mà ḿnh đă từng trải
qua, hay hoặc giả là chúng ta mơ
về một cảnh giới vượt
ngoài cái chúng ta đang có, hay là ngược
lại những ǵ chúng ta đang có,
th́ điều đó nó đều
mang tánh chất của ái.
Mời Xem
tiếp
|
|
Tất cả những nghịch cảnh khó khăn chúng ta gặp trong cuộc đời có nhất thiết là đều do nhân duyên trước đây mà có không?. - TT Chánh Minh
tất cả những nghịch
cảnh khó khăn chúng ta gặp
trong cuộc đời đều
do nhân duyên - Đúng. Nhưng do nhân
duyên trước đây - Không.
Chữ nhân duyên tức là từ
sự kiện này, từ điều
kiện này, từ nguyên nhân này
nảy sanh kết quả này, nhân
duyên không hẳn chỉ do trong quá
khứ mà ngay trong hiện tại cũng
có, tất cả mọi pháp sanh lên
đều do nhân duyên - Đúng. Nhưng
bảo rằng tất cả các pháp
của nghịch cảnh mà gặp
trong cuộc đời này do nhân
duyên quá khứ - Sai. Nó có quá
khứ, cũng có, mà nó ở trong
hiện tại, cũng có, và chính
điều này Đức Phật bác
bỏ lư thuyết của ngoại
đạo Nigantha ở đây chúng
ta dùng từ nhân duyên th́ nằm
trong những nhân duyên cũng
nằm trong trường hợp
đó là nghiệp báo, v́ nghiệp
báo cũng nằm trong nhân duyên, là
một lănh vực nhỏ của nhân
duyên. Đức Phật bác bỏ
trong bài kinh Thiên Tư (Devadaha) - Trung
Bộ Kinh 3. Chủ thuyết
của Nigantha Nàtaputta nói rằng phàm
lạc khổ có hiện nay cũng
do nghiệp quá khứ, Đức
Phật Ngài bác bỏ điều này.
Nếu do nghiệp quá khứ th́ trước
đây một người không tu
tập họ không khổ, tức là
họ không hành thiền họ không
khổ rồi bây giờ họ hành
thiền họ mới khổ, như
vậy lạc khổ này do
nghiệp của quá khứ, th́
nghiệp quá khứ người này
làm ǵ mà bây giờ hành thiền
chi cho khổ vậy. Điều này
sai lầm.
Xem
Tiếp
|
|
|
|
Ban
Biên Tập dieuphap.com Hoan
hỉ đón nhận
những ư kiến, tài
liệu cũng như bài
viết. Mọi liên lạc
xin gởi về email:
minhhanh49@yahoo.com
|
|
|
|
|
|
|
|
.
Đề ÁN THÁNG TRƯỚC
LƯU
TRỮ
|
|
|
|