"Dwelling on
their own views,
quarreling,
different skilled people say:
'Whoever knows this, understands Dhamma.
Whoever rejects this, is
		imperfect.'
Thus quarreling, they dispute:
'My opponent's a fool & unskilled.'
Which of these statements is true
when all of them say they are skilled?"
"If, in not accepting
an opponent's doctrine,
one's a fool, a beast of inferior discernment,
then all are fools
of inferior discernment — 
all of these
who dwell on their views.
But if, in siding with a view,
one's cleansed,
with discernment made pure,
	intelligent, skilled,
then none of them
are of inferior discernment,
for all of them
have their own views.

I don't say, 'That's how it is,'
the way fools say to one another.
They each make out their views to be true
and so regard their opponents as fools."

"What some say is true
— 'That's how it is' — 
others say is 'falsehood, a lie.'
Thus quarreling, they dispute.
Why can't contemplatives
say one thing & the same?"

	"The truth is one,1
	there is no second
about which a person who knows it
would argue with one who knows.
Contemplatives promote
their various personal truths,
that's why they don't say
one thing & the same."

"But why do they say
various truths,
those who say they are skilled?
Have they learned many various truths
or do they follow conjecture?"

"Apart from their perception
there are no
	many
	various
	constant truths
	in the world.2
Preconceiving conjecture
with regard to views,
they speak of a pair: true
	& false.
Dependent on what's seen,
			heard,
			& sensed,
dependent on precepts & practices,
one shows disdain [for others].
Taking a stance on his decisions,
praising himself, he says,
'My opponent's a fool & unskilled.'
	That by which
he regards his opponents as fools
	is that by which
		he says he is skilled.
Calling himself skilled
he despises another
who speaks the same way.

Agreeing on a view gone out of bounds,
drunk with conceit, thinking himself perfect,
he has consecrated, with his own mind,
	himself
	as well as his view.

If, by an opponent's word,
one's inferior,
		the opponent's
of inferior discernment as well.
But if, by one's own word
one's an attainer-of-wisdom, enlightened,
	no one
among contemplative's
	a fool.

'Those who teach a doctrine other than this
are lacking in purity,
	imperfect.'
That's what the many sectarians say,
for they're smitten with passion
for their own views.
	'Only here is there purity,'
	that's what they say.
	'In no other doctrine
	is purity,' they say.
That's how the many sectarians
are entrenched,
speaking firmly there
concerning their own path.
Speaking firmly concerning your own path,
what opponent here would you take as a fool?
You'd simply bring quarrels on yourself
if you said your opponent's a fool
with an impure doctrine.

Taking 	a stance on your decisions,
		& yourself as your measure,
you dispute further down
into the world.

But one who's abandoned
	all decisions
creates in the world
quarrels no more."

Người hỏi:

Mỗi người tự thiên chấp,
Về tri kiến của ḿnh,
Do chấp thủ sai biệt,
Bậc thiện xảo nói lên,
Ai biết như thế này,
Vị ấy biết được pháp,
Ai chỉ trích điểm này,
Vị ấy không hoàn toàn.

Do chấp thủ như vậy,
Họ tranh luận với nhau,
Họ nói kẻ khác ngu.
Không có khéo thiện xảo.
Trong những lời nói này,
Lời nói ai chân thật,
Hay tất cả vị này,
Là những bậc khéo nói?

Thế Tôn:

Nếu không có chấp thuận,
Pháp của các người khác,
Nói kẻ khác là ngu,
Tuệ như vậy thấp kém.
Tất cả là ngu si,
Có tuệ thật thấp kém.
Tất cả tri kiến này.
Đều chỉ là thiên chấp.

Nếu các cuộc tranh luận,
Được tri kiến gạn lọc,
Trí tuệ được thanh tịnh,
Thiện xảo trí sáng suốt,
Họ không có một ai,
Là trí tuệ hạ liệt,
Và tri kiến của họ,
Được hoàn toàn viên măn.

Ta không có nói rằng:
"Đây chính là sự thật".
Các người ngu với nhau,
Cùng nhau nói như vậy,
Với tri kiến tự ḿnh,
Họ nói là chân thật,
Do vậy các người khác,
Được họ xem là ngu.

Người hỏi:

Một số người nói rằng:
"Đây mới là sự thật"
Họ nói các người khác,
Là trống không, giả dối,
Do chấp thủ như vậy,
Họ tranh luận đấu tranh,
V́ sao bậc Sa-môn,
Không cùng nói một lời?

Thế Tôn:

Sự thật chỉ có một,
Không sự thật thứ hai,
Người hiểu biết tranh luận,
Với người có hiểu biết,
Nhưng chân thật họ khen,
Chỉ sự thật của họ,
Do vậy bậc Sa-môn,
Không cùng nói một lời.

Người hỏi:

V́ sao họ nói lên,
Những chân thật sai khác,
V́ sao bậc thiện xảo,
Lại nói lời tranh luận,
Nếu các sự thật ấy,
Là nhiều và sai biệt,
Hay họ chỉ nhớ đến,
Những suy luận của họ.

Thế Tôn:

Thật sự các sự thật,
Không có nhiều sai biệt,
Từ các luồng tư tưởng,
Về thường c̣n ở đời,
Do họ suy nghĩ đến,
Tư tưởng các tri kiến,
Họ nói có hai pháp,
Sự thật và giả dối.

Các pháp được thấy nghe,
Được giữ giới, thọ tưởng,
Họ y cứ pháp này,
Họ suy tư, nh́n thấy,
An trú các quyết định,
Họ chê cười người khác,
Họ nói các người khác,
Là ngu si bất thiện.

V́ rằng đối người khác,
Nó xem là ngu si,
Tự ḿnh gọi chính ḿnh,
Là thiện xảo tốt đẹp,
Do chính ḿnh khen ḿnh,
Vị ấy gọi thiện xảo,
Khinh thường các người khác,
Lời người ấy là vậy.

Vị ấy quá say mê,
Với tri kiến của ḿnh,
Nên trở thành kiêu mạn,
Viên măn tự ư ḿnh,
Tự ḿnh với tâm ư,
Làm lễ quán đảnh ḿnh,
Do vậy, bị say mê,
Trong tri kiến của ḿnh.

Nếu người khác nói rằng:
Nó là hạng hạ liệt.
Như vậy đối tự ḿnh,
Kẻ kia cũng liệt tuệ,
Nếu tự nó sáng suốt,
Bậc Hiền trí hiểu biết,
Không có ai ngu si,
Giữa các bậc Sa-môn.

Những ai tuyên bố pháp,
Sai khác với pháp này,
Đi ngược lại thanh tịnh,
Không là người hoàn toàn,
Như vậy các ngoại đạo,
Tuyên bố thật rộng răi,
Do ḷng tham tri kiến,
Họ quá sức đam mê.

Những ai tuyên bố rằng,
Chính đây là thanh tịnh,
Họ nói không thanh tịnh,
Trong các pháp sai khác.
Như vậy các ngoại đạo,
An trú thật rộng răi,
Họ kiên tŕ tuyên bố,
Con đường riêng của ḿnh.

Ai kiên tŕ tuyên bố,
Con đường riêng của ḿnh,
Sao ở đây có thể,
Nói người khác là ngu?
Vị ấy tự chê ḿnh,
Đem lại tiếng liệt tuệ,
Người khác nói nói ngu,
Không được pháp thanh tịnh.

An trú trên quyết định,
Tự ḿnh lượng sức người
Vị ấy ở trên đời,
Chỉ tăng thêm tranh luận,
Ai từ bỏ tất cả,
Mọi quyết định, chủ trương,
Không bị người ở đời,
Chê là kẻ liệt tuệ.

 

Notes

1. "The truth is one": This statement should be kept in mind throughout the following verses, as it forms the background to the discussion of how people who preconceive their conjectures speak of the pair, true and false. The Buddha is not denying that there is such a thing as true and false. Rather, he is saying that all entrenched views, regardless of how true or false their content might be, when considered as events in a causal chain behave in line with the truth of conditioned phenomena as explained in the preceding discourse. If held to, they lead to conceit, conflict, and states of becoming. When they are viewed in this way — as events rather than as true or false depictions of other events (or as events rather than signs) — the tendency to hold to or become entrenched in them is diminished.

2. On the role of perception in leading to conflicting views, see the preceding discourse.

See also: AN 10.93; AN 10.96.

^^^^^^

 Chủ biên và điều hành: TT Thích Giác Đẳng.

 Những đóng góp dịch thuật xin gửi về TT Thích Giác Đẳng tại giacdang@phapluan.com
Cập nhập ngày: Thứ Sáu 08-11-2006

Kỹ thuật tŕnh bày: Minh Hạnh & Thiện Pháp

 | trở về đầu trang | Home page |