I have heard that on one occasion the Blessed One was staying in Savatthi at the Eastern Monastery, the palace of Migara's mother. Now at that time a dear and beloved grandson of Visakha, Migara's mother, had died. So Visakha, Migara's mother — her clothes wet, her hair wet — went to the Blessed One in the middle of the day and, on arrival, having bowed down to him, sat to one side. As she was sitting there the Blessed One said to her: "Why have you come here, Visakha — your clothes wet, your hair wet — in the middle of the day?" |
Như vầy tôi nghe: Một thời Thế Tôn trú ở Sàvatthi, tại Ðông Viên, Lộc Mẫu giảng đường. Lúc bấy giờ, người cháu trai của Visàkhà mẹ của Migàra khả ái và dễ thương bị mệnh chung. Và Visàkhà mẹ của Migàra, với áo đẫm ướt, với tóc đẫm ướt, thật sáng sớm đi đến Thế Tôn, sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn, rồi ngồi xuống một bên. Thế Tôn nói với Visàkhà, mẹ của Migàra, đang ngồi một bên: - Này Visàkhà, Bà từ đâu đến, với áo ướt đẫm, với tóc đẫm ướt, đi đến đây quá sớm như vậy? |
When this was said, she said to the Blessed One, "My dear and beloved grandson has died. This is why I have come here — my clothes wet, my hair wet — in the middle of the day." |
- Bạch Thế Tôn, đứa cháu khả ái dễ thương của con đã mệnh chung. Cho nên con, với áo đẫm ướt, với tóc đẫm ướt, con đến đây sáng sớm như vậy. |
"Visakha, would you like to have as many children and grandchildren as there are people in Savatthi?" |
- Này Visàkhà, Bà có muốn tất cả người ở Sàvatthi là con và là cháu của Bà không? |
"Yes, lord, I would like to have as many children and grandchildren as there are people in Savatthi." |
- Bạch Thế Tôn, con muốn tất cả người ở Sàvatthi là con và cháu của con. |
"But how many people in Savatthi die in the course of a day?" |
- Nhưng này Visàkhà, có bao nhiêu người ở Sàvatthi mạng chung hàng ngày? |
"Sometimes ten people die in Savatthi in the course of a day, sometimes nine... eight... seven... six... five... four... three... two... Sometimes one person dies in Savatthi in the course of a day. Savatthi is never free from people dying." |
- Bạch Thế Tôn, có mười người ở Sàvatthi mạng chung hàng ngày, chín... tám... bảy.. sáu... năm... bốn... ba.. hai. Bạch Thế Tôn có một người ở Sàvatthi mạng chung hàng ngày. Bạch Thế Tôn, Sàvatthi không có thoát được số người bị chết! |
"So what do you think, Visakha: Would you ever be free from wet clothes and wet hair?" |
- Bà nghĩ thế nào, này Visàkhà? Như vậy Bà có khi nào được khỏi vải bị ướt, hay tóc khỏi bị ướt không? |
"No, lord. Enough of my having as many children and grandchildren as there are people in Savatthi." |
- Thưa không, bạch Thế Tôn! Thật là vừa đủ cho con, bạch Thế Tôn, số nhiều như vậy về con và về cháu! |
"Visakha, those who have a hundred dear ones have a hundred sufferings. Those who have ninety dear ones have ninety sufferings. Those who have eighty... seventy... sixty... fifty... forty... thirty... twenty... ten... nine... eight... seven... six... five... four... three... two... Those who have one dear one have one suffering. For those with no dear ones, there are no sufferings. They are free from sorrow, free from stain, free from lamentation, I tell you." |
- Này Visàkhà, những ai có một trăm người thân yêu, những người ấy có trăm sự đau khổ! Những ai có chín mươi người thân yêu, những người ấy có chín mươi sự đau khổ! Những ai có tám mươi người thân yêu, những người ấy có tám mươi sự đau khổ! Những ai có bảy mươi.. có sáu mươi... có năm mươi... có bốn mươi... có ba mươi.. có hai mươi... có mười.. có chín... có tám... có bảy..có sáu.. có năm... có bốn... có ba... có hai... có một người thân yêu, những người ấy có một sự đau khổ. Những ai không có người thân yêu, những người ấy không có sự đau khổ. Ta nói rằng họ là người không có sầu, không có tham đắm, không có ưu não. |
Then, on realizing the significance of that, the Blessed One on that occasion exclaimed: |
Rồi Thế Tôn, sau khi hiểu biết ý nghĩa này, ngay trong lúc ấy, nói lên lời cảm hứng: |
The sorrows, lamentations, the many kinds of suffering in the world, exist dependent on something dear. They don't exist when there's nothing dear. And thus blissful & sorrowless are those for whom nothing in the world is dear anywhere. So one who aspires to be stainless & sorrowless shouldn't make anything in the world dear anywhere. |
|
^^^^^^ |
^^^^^^ |
^^^^^^ |
^^^^^ |
Chủ biên và điều hành: TT Thích Giác Đẳng. Những đóng góp dịch thuật xin gửi về TT Thích Giác Đẳng tại giacdang@phapluan.com |
Cập nhập ngày: Thứ Sáu 08-11-2006 Kỹ thuật trình bày: Minh Hạnh & Thiện Pháp |
|