Đức Chánh giác nội tâm suy nghĩ
" Trước độ ai? Ai đủ căn duyên
Chợt Ngài nhớ vị đầu tiên
Thầy A-La-Mă có thiền tuệ cao
Một Thiên tử hiện vào đảnh lễ
"Bạch Thế Tôn vị ấy từ trần
Hôm nay vừa đúng một tuần
Tiếc thay người ấy vô phần làm sao?
Đức Phổ nhăn tiếp theo ư nghĩ
Xét đến thầy đạo sĩ Út-Đa
Vốn người trí tuệ sâu xa
Nhăn cầu ít bị trần sa nhiễm vào
Vị Thiên tử cúi đầu bạch Phật
"Út-Đa-Ca đă mất hôm qua
Uổng thay một bậc tài hoa
Nếu nghe được Pháp ắt là hiểu mau.."
Đấng Pháp nhăn nhớ chư đạo sĩ
Kiều Trần Như năm vị chơn tu
Là người bạn đạo năm xưa
Lúc ta khổ hạnh trần tư thưở đầu
Với Thiên nhăn nhiệm mầu quán xét
Thấy Năm Thầy ngụ tại vườn hươu
Thế Tôn khởi bước vân du
Hướng về Lộc Uyển Ngài dời chân sang
Đang giữa lúc trên đường du hóa
Gặp một chàng du sĩ Bă-Că
Thoắt vừa trông thấy Phật-đà
Quang minh tướng hảo màu da sáng ngần
Liền thưa hỏi: " Hiền nhơn quư mến
Các căn Ngài trong sáng như gương
Màu da tươi thắm lạ thường
Ai Thầy tế độ Ngài nương pháp ǵ?
Đức Chánh Giác từ bi giải đáp
Rằng Như-Lai các Pháp nhiếp thâu
Không c̣n tham ái tầm cầu
Mạn, nghi, tà kiến, bộc lưu đều trừ
Đă vượt khỏi ái-hà tam-giới
Không c̣n ai có thể là Thầy
Bởi v́ các Đấng Như Lai
Tự ḿnh giác ngộ không thầy truyền trao
Chánh Đẳng giác Tôn sư Vô thượng
Chánh Biến Tri, Minh Hạnh viên thông
A-La-Hán, Bậc hữu phần
Trượng Phu Điều Ngự với ḷng từ bi
Như-Lai sẽ về nơi Lộc Uyển
Phóng pháp loa vận chuyển Pháp Luân
Cho đời thấy rơ Níp-bàn
Liễu tri Chánh pháp của hàng Sa-môn"
Ú-Bă-Kă sanh ḷng nghi hoặc
Lại hỏi rằng : " Có thật thế sao?
Trên đời này có người nào
Tự ḿnh đoạn tuyệt trần lao hoàn toàn?"
Đức Phật đáp : " Vị luôn tự thắng
Chính là người trừ tận năo phiền
Là người phá hủy phược triền
Được xem là vị tối tôn siêu quần"
Ú-Bă-Nă rằng : " Mong được vậy"
Rồi đi về Hy-Mă-Lạp-Sơn
Thế Tôn tiếp tục du hành
Đến Ba-La-Nại cận ranh núi rừng
Năm Đạo sĩ xa trông thấy Phật
Đồng bảo nhau chớ rước bát-y
Tuy nhiên chừa chỗ ngồi này
Cồ-Đàm nếu muốn lại đây cứ ngồi
Nhưng rất lạ khi Ngài vừa tới
Cả Năm Thầy không thể điềm nhiên
Phật uy Thánh mạo nên thiêng
Kẻ dâng y bát người dâng vải ngồi
Thỉnh Phật ngự yên rồi thăm hỏi
" Hiền giả luôn mạnh giỏi an vui
Kể từ dạo ấy chia tay
Chắc là Hiền Giả ngày ngày hóa duyên
Đức Pháp chủ thản nhiên giải đáp
Lời hiền từ, thân mật đại uy
" Các người chớ gọi Như-Lai
Bằng từ 'Hiền giả' như là trước đây
Chư đạo sĩ :'Như-Lai' chánh giác
Tự chính ḿnh thấu đạt vô sanh
Như-Lai sẽ giảng Pháp lành
Các ngươi cố gắng đạt thành trí minh"
Các vị nói : " Khó tin Ngài đắc
Bởi v́ rằng lúc trước khổ hành
C̣n chưa chứng Pháp cao nhân
Sau hành lợi dưỡng Đạo thành được ư?"
Đức Phật phán : " Hỡi chư Đạo sĩ
Trước có nghe Ta nói vậy chăng?
Nếu không giác ngộ hoàn toàn
Như-Lai chẳng nói chơn ngôn đại từ
Hỡi Đạo sĩ : " Đây là chơn lư
Hăy chú tâm để ư lắng nghe
Cực đoan hai cách nên xa
Một hành lợi dưỡng hai là ép thân
Pháp Trung-Đạo chuyên cần tu tập
Đường tám ngành dẫn nhập Vô sanh
Khổ già đau chết quẩn quanh
Do Năm thủ uẩn trở thành Bộc lưu
Khổ Thánh Đế người tu cần biết
Tập Đế th́ phải diệt cho xong
Níp-bàn Diệt đế chứng thông
Con đường Bát Chánh phải đồng tiến tu
Tứ Diệu Đế khi nào thấu rơ
Có Ba Luân sáng tỏ trí tri
Đủ đầy cả Thập Nhị chi
Và bao túy pháp đều th́ suốt thông
Như-Lai mới tuyên ngôn đắc chứng
Chánh-Biến-Tri tuyệt đỉnh trần gian
Nhơn, Thiên cả thảy các hàng
Như-Lai giải thoát hoàn toàn trầm luân
Đức Tối Thắng giảng xong thời pháp
Kon-Đanh-Nha chứng đắc Thất-Lai
Biết rằng các Pháp hữu vi
Sanh lên phải diệt đường đi chư hành
Đức Thập Lực Pháp luân vừa chuyển
Hàng Chư Thiên đồng tiếng hoan hô
Mười ngh́n thế giới sáng ḷa
Đồng thanh hát khúc Thánh ca vui mừng
Đức Chánh Giác tuyên ngôn xác nhận
" Kon-Đanh-Nha được chứng ngộ rồi
V́ rằng Pháp nhăn bừng khai
Đây là đệ tử Như-Lai buổi đầu
Cả Năm vị trước sau tuần tự
Xuất gia theo Tăng sự Thiện Lai
Duyên Ba-La-Mật đủ đầy
Nghe Vô Ngă Tướng Kinh soi sáng ḷng
Các lậu hoặc thảy đồng dứt tuyệt
Quả Vô sanh nhứt thiết chứng ngay
Bây giờ trên thế gian này
Bậc A-La-Hán sáu Ngài mà thôi.
|