Home page
Trang Chính
Ký Sự
Truyện Ngắn
Sưu Tầm

 

Chuyến hành hương “Đợi chờ” đến Florida

Mai Đào

Nhân mùa Vu Lan Báo Hiếu, một chuyến hành hương do chùa Pháp Luân tổ chức đi từ Houston đến Florida để dự lễ Vu Lan, thăm viếng các chùa và một vài nơi tại đây, trưởng ban tổ chức là anh Trần Kim Long, dưới sự hướng dẫn của Thượng Tọa Thích Giác Đẳng.
Theo chương trình đã hoạch định cho chuyến đi này là từ ngày 19 đến ngày 23, phái đoàn sẽ thăm viếng vùng đảo Amelia và tắm biển, thăm thành phố Jacksonville, dự lễ an vị Phật và lễ Vu lan tại chùa Tịnh Tâm, thăm Tố Phong tịnh xá của Đại Đức Thích Giác Nguyên, và sau đó sẽ lên đường đi Tampa Bay đến ST.  Petersburg,  đi “chợ trời” có bán trái cây, tham dự lễ Vu Lan tại chùa Phật Pháp của Đại Đức Thích Trí Tịnh, đi thăm vườn trái cây hoặc tắm biển và sáng sớm thứ  Hai ngày 23 tháng 8 năm 2010 phái đoàn sẽ lên đường trở về lại Houston.
Florida có nghĩa là Vùng Nở Hoa, có hơn 1,500 miles bờ biển chạy dọc theo miền duyên hải, có dân số trên 18 triệu dân. Thủ phủ là Tallahassee.  Ngày nay Florida có nhiều thành phố lớn và là nơi để đi du lịch như Pensicola, Jacksonville, Orlando được nổi tiếng về Team Park, Miami được biết qua điện ảnh của Hoa Kỳ, còn những vùng như Tampa Bay, Clear water, ST. Petersburg  là nơi những người vùng Bắc thường về định cư và người  Việt Nam thường tập trung tại những vùng này,  Homestead có vườn trái cây Á Châu.
Để thăm viếng Florida thời gian tốt nhất là tháng 5 vì lúc đó khí hậu vẫn còn mát mẽ, tháng 6 và 7 mùa của du khách,  tháng 8 khá nóng, tháng 9 và 10  tương đối khá mát nhưng bị đe dọa của bảo rất nhiều.
Thứ Năm ngày 19/ 8/2010 vào lúc 6:20 sáng, một chiếc xe Bus chở 32 người dưới sự hướng dẫn của TT Thích Giác Đẳng đã rời chùa pháp Luân lên đường trực chỉ về hướng Florida. Cuộc hành trình với sự dừng lại cho phái đoàn nghỉ ngơi ăn trưa và tối, dự định sẽ đến khách sạn Quality Inn tại Jacksonville vào lúc 2 giờ sáng. Cô Beverly người tài xế xe Bus đã đưa phái đòan rời thành phố khi mà màn đêm vẫn còn bao phủ. Vừa ra khỏi nơi nhộn nhịp của thành phố, Thượng tọa Giác Đẳng đã hướng dẫn mọi người tụng kinh Tam Bảo để hồi hướng Chư Thiên,  cầu xin Chư Thiên gia hộ cho phái đoàn đi đường bình an, vô sự. Sau đó Thượng tọa đã có đôi điều giới thiệu về Florida cũng như chương trình cho những ngày sắp tới. Mọi người đều tươi cười hớn hở trong niềm vui, niềm nao nức cho chuyến đi này. Sau thời kinh Tam Bảo mọi người được nghỉ ngơi vài tiếng. Buổi sáng thời tiết còn mát cộng thêm máy lạnh được mở nên trong xe không khí thật dễ chịu.
Đường xá tại Hoa Kỳ tốt nên đi du lịch bằng đường bộ cũng thật là thú vị, xe chạy bon bon thật êm. Nhưng chì vài tiếng đồng hồ sau đó thì máy lạnh hình như  có vấn đề, mọi người cảm thấy nóng và ngộp, đến Baton  Rough của Louisiana, thì mọi người không chịu được nửa vì máy lạnh không còn làm việc, cô tài xế Beverly phải thả mọi người vào một Department store JC Penny, nơi có máy lạnh để phái đoàn đợi chờ trong thời gian cô đi tìm chổ check máy lạnh, vì vậy mọi người đã được đi shopping  bắt đắc dĩ. Phải mất hơn 3 giờ đồng hồ, mọi người hết ngồi lại đứng, cuối cùng thì cô Beverly cũng đã trở lại sau khi đã tìm ra vì bị lick nên máy lạnh đã hết freeon. Tới Mobile của Alabama, anh Joseph người tài xế thứ 2 được thay cho cô Beverly tiếp tục cuộc hành trình.
Xe đã chạy vượt qua Louisiana, Mississippi, Alabama và cuối cùng đã đến  Jacksonville của Florida. Đi đến đâu, qua những tiểu bang nào, Thượng tọa Giác Đẳng cũng đều giới thiệu những đặc điểm của vùng đó. Vì phải ngừng lại sửa máy lạnh, nên đến 5:30 sáng phái đòan mới tới khách sạn để nghỉ ngơi.
Thứ Sáu ngày 20/8/2010, tuy về khách sạn rất trễ, nhưng có lẻ vì háo hức để đi thăm quan, nên mới khoảng 8 giờ sáng mọi người đều thức dậy xuống Lobby ăn sáng, sau đó tưởng rằng sẽ được khởi hành vào lúc 9giờ, nhưng rồi phải ngồi đợi chờ anh tài xế ngủ đủ giấc, đến gần 12 giờ trưa phái đoàn mới được rời khỏi khách sạn để đi ăn trưa tại nhà hàng East Coast Sushi and Grill. Đây cũng là một kỷ niệm thật vui, phái đoàn được một người Phật tử trong vùng là anh Thanh hướng dẫn, rất tiếc vì anh là Bác sĩ và là Chủ tịch Cộng đồng chỉ thường xuyên xuống sinh hoạt vùng này nhưng không pải là người địa phương, nên khi anh hướng dẫn đường mà lại không rành đường nhiều nên để tới nhà hàng đó, xe phải chạy vòng vòng hơn cả tiếng đồng hồ, ngay khi vào khu shopping của nhà hàng rồi nhưng lại không tìm ra chổ, tuy bụng đã đói nhưng mọi ngưòi cũng phải bật cười lên vì  xe cứ chạy qua chạy lại trước Home Depot  và Target mà nhà hàng thì đâu chẳng thấy, nhưng cuối cùng thì mọi người cũng đã có một bửa ăn thật ngon miệng. Sau đó anh Thanh đã hướng dẫn phái đoàn đi thăm một vòng phố và đảo Amelia.
Amelia là một hòn đảo thật đẹp, cát trắng, nước biển trong xanh. Xe đã đưa  phái đoàn đi thăm môt vòng  thành phố của đảo.  Đây là nơi người Tây Ban Nha đã đến đây rất sớm, phố chính vẫn còn giữ Phố Cổ dưới thời thuộc địa Anh, phần lớn những căn nhà ở đây được xây cất thời xa xưa.
Sau đó phái đoàn đã đến phía Nam của đảo để có thể tắm biển hay dạo mát dưới bãi biển. Không may khi phái đoàn vừa đến biển thì trời bắt đầu chuyển mưa. Nhưng trời mưa thì mặc trời mưa, cũng có trên 10 người vì quá “yêu nước” không ngần ngại đã nhảy xuống biển tắm, đây cũng là một kỷ niệm thật vui, vì được tắm biển và vừa được tắm nước mưa bất đắc dĩ nửa. Nhìn những người tuổi tuy đã lớn, đang vui cười, đùa giỡn tắm biển dưới mưa, lòng tôi cảm thấy một niềm vui khôn tả. Những giờ phút như vầy chúng ta khó mà tìm lại được lần thứ 2. Vì mai nay mốt nọ ai ai rồi cũng lần lượt ra đi. Nơi đây vốn dĩ chỉ là quán trọ trong kiếp luân hồi sinh tử mà thôi. Gặp nhau rồi chia tay. Lòng tôi không khỏi bùi ngùi. Vì vậy nếu có những gì tốt đẹp chúng ta có thể dâng tặng cho nhau thì đừng nên ngần ngại. Tôi rất thích một câu hát của Trịnh Công Sơn:
“ Sống trong đời sống cần có một tấm lòng, để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi, đề gió cuốn đi…” vâng đúng vậy, dù chỉ để gió cuốn đi…
Vừa tắm biển xong, phái đoàn đã được anh chị bác sĩ Dũng đệ tử của Sư Giác Nguyên, đãi cho ăn Xôi lạp xưỡng tôm khô và chà bông ngay tại bãi biển.. Phải nói rằng anh chị Thanh và anh chị Dũng đã bỏ nhiều thời gian để đón tiếp phái đoàn một cách rất nhiệt tình.  Xin chân thành cám ơn quý anh chị về tấm thịnh tình này.
Sau đó phái đoàn được đưa đi xem vòng quanh phố Jacksonville và đi ăn tối ở một quán phở tại địa phương. Rồi về lại khách sạn để nghỉ ngơi sớm vì ngày hôm sau là một ngày rất bận rộn cho phái đoàn.
Thứ Bảy ngày 21/ 8/2010 Chùa Tịnh Tâm. Sau buổi điẻm tâm tại khách sạn, vào khoảng 8 giờ sáng, xe Bus đưa phái đoàn rời khách sạn để đi đến chùa Tịnh Tâm tham dự lễ an vị Phật, lễ Vu Lan và lễ cầu siêu nhị thất cho Sư Bà Diệu Từ và tam thất cho đạo hữu Lê Minh Chí.
 Một nhóm Phật tử có tín tâm đã cùng nhau tạo mãi một căn nhà, chỉ sau vài tháng góp công sức để chỉnh trang, căn nhà này đã biến thành một ngôi chùa với một ngôi chánh điện thật nghiêm trang và ấm cúng.
 Buổi lễ dưới sự chứng minh của TT Thích Giác Đẳng, Đại Đức Thích Trí Tịnh, ĐĐ Thích Giác Nguyên, Thượng tọa Nalanda và Thượng tọa Ananda. Dưới ánh hào quang của mười phương Chư Phật, Chư Tăng cùng chư Phật tử đã thành tâm tụng kinh Việt và Pali Xưng tán Ân Đức Tam Bảo và làm lễ an vi Phật. Nhân đây ĐĐ Giác Nguyên nói về ý nghĩa của Tam bảo:  Chư Phật đều là những bậc Lưỡng Túc Tôn - giữa loài đi bằng hai chân thì Đức Phật là bậc tối thắng. Chánh Pháp mà Đức Phật thuyết giảng là Ly Dục Tôn (Pháp ly dục tối thượng). Chư Tăng là Phước Điền Tôn (Phước điền vô thượng).
Tiếp theo là buổi lễ Vu Lan. Lễ Tam Bảo, kinh Lễ Sám Hối Phụ Mẫu để những người con có cơ hội trước Tam bảo thành tâm sám hối những lỗi lầm của mình đối với Cha Mẹ.
Thượng tọa  Nalanda ban cho đại chúng một thời pháp, Ngài tán thán về đạo tâm của người Việt Nam và nhân ngày lễ Vu Lan Ngài đã nói về sự Tri Ân và Báo Ân, Ngài có nhắc đến một câu nói thật cảm động của dì mẫu Mahabasabade, trước khi viên tịch đã đến đảnh lễ Đức Phật và thưa rằng : “ Bạch Đức Thế Tôn, từ xưa khi Đức Thế tôn còn tấm bé, đã nuôi dưỡng Đức Thế Tôn bằng sữa của chính mình, nhưng từ khi xuất gia vào  giáo pháp này, chính Đức Thế Tôn là cha là mẹ, Pháp nhủ của Ngài đã nuôi lớn đệ tử, bạch Đức Thế Tôn cho phép đệ tử viên tịch Niết Bàn.”  Sau khi Dì mẫu viên tịch chính tự tay Đức Thế Tôn đến nhận di cốt của Dì mẫu. Điều này cho thấy ngay cả Đức Phật cũng bày tỏ lòng hiếu thảo, huống chi là chúng ta.
 Sau cùng là Lễ Nhị thất của Sư Bà Diệu Từ (thân mẫu của TT Giác Đẳng, ĐĐ Trí Tịnh và ĐĐ Giác Nguyên) và Tam thất cho Đạo hữu Lê Minh Chí (phu quân của đạo hữu Từ Thuận). Khoảng 11:30 cúng dường Trai Tăng, chư Phật tử dùng cơm trưa. Máy lạnh của xe Bus bi trở ngại, trong thời gian này một vài người phụ cố gắng để sửa chửa. Tuy vây mọi người phải đợi chờ đến gần 2giờ trưa xe vẫn chưa sửa xong.  Phái đoàn đã phải nhờ những đạo hữu của chùa Tịnh Tâm chở đi bằng những xe nhỏ đến thăm viếng Tố Phong Tịnh xá của ĐĐ Giác Nguyên.
Trong thời gian chờ đợi xe Bus, chư Tăng và Phật tử có một buổi trà đàm thật thân mật.
Tố Phong Tịnh xá, Tố Phong theo sự gỉải thích của ĐĐ Giác Nguyên, Tố là đi theo, Phong là gió, trong võ thuật là mượn lực của đối phương để tấn công đối phương, người tu học cũng vậy, không chạy theo cái danh, cái sắc.. (bát phong) nhưng  mượn cái đà của bát phong  để quật lại 8 ngọn gió này. Và Sư nói thêm rằng:  Hạnh phúc hay đau khổ của mỗi người đều do hai bàn tay mình tạo ra, vấn đề là chúng ta thuận tay nào mà thôi.
ĐĐTrí Tịnh nhân qua sự mất mát Bà Thân, Sư muốn gởi đến mọi người một điều là khi mà bên cạnh còn có Cha Mẹ, người thân, hay bạn bè nếu còn có nhau bên cạnh, ngày nào còn sống được trong tình thương, hãy cho nhau những gì tốt đẹp để đến khi người đó ra đi rồi mình không hối tiếc.
 Chúng ta thường không biết qúy trọng những gì chúng ta có trong tầm tay, sống bên cạnh nhau ít khi chúng ta biết lo lắng cho nhau cho đến khi mất nhau rồi thì… Tôi rất thích bản nhạc “Nếu có yêu tôi” thơ Ngô Tịnh Yên, Trần Duy Đức phổ nhạc 
“…Có tốt với tôi thì hãy tốt với tôi bây giờ, đừng đợi ngày mai đến lúc tôi qua đời, đừng đợi ngày mai đến khi tôi phải ra đi, cát bụi làm sao mà biết mĩm cười…”
Một tượng Phật lớn màu trắng, một vài bình hoa được chưng một cách đơn giản, một vài Phật cụ, những bức tranh kèm theo vài câu thơ tất cả đều được trang trí hài hòa đã tạo cho Chánh Điện của Tố Phong tuy nhỏ nhưng thật ấm cúng và mỹ thuật.
Khoảng gần 4 giờ thì xe Bus đã sửa xong, phái đoàn vội vả  lên đường hướng về Tampa Bay để đến ST. Petersburg, nơi có ngôi chùa Phật Pháp do ĐĐ Trí Tịnh làm trụ trì, tuyến đường đi khoảng hơn 4 tiếng, dự trù khoảng 8 giờ thì đến nơi. Nhưng không may xe vừa chạy khoảng 3 tiếng, vừa đến Orlando thì xe không chạy được nửa vì dây belt bị đứt. Đây cũng là một đêm hãi hùng đáng nhớ. Còn khoảng 1tiếng rưỡi nữa mới đến Tampa, vì vậy mọi người đều dở khóc dở cười, ngồi trên xe thì nóng, xuống xe vì là xa lộ nên xe chung quanh chạy quá nhanh cũng nguy hiểm, nhưng cuối cùng vì sự an toàn mọi người đều phải ngồi trên xe, sau một lúc loay hoay để sửa, cuối cùng ông Joseph tài xế cũng có thể lái đưa phái đòan vào trong khu parking của một shopping gần đó để đợi chờ. TT Giác Đẳng đã liên lạc được ĐĐ Trí Tịnh và cuối cùng quý Sư đã quyết định giải pháp là huy động một phái đoàn 11 chiếc xe nhỏ của những Phật tử trong chùa Phật Pháp lên đón phái đoàn. Mọi người phải lái xe đi và về là 3 tiếng. Thật cảm kích tấm lòng nhiệt thành của quý Phật tử chùa Phật Pháp. Phái đoàn về tới khách sạn là 2giờ sáng. Đến đây thì mọi người không còn tin tưởng vào sự an toàn của chiếc xe Bus này nửa, đều quyết định tìm một chiếc xe Bus khác. Ngày Chủ Nhật là một ngày rất bận rộn với phái đoàn. Chương trình dự định 6giờ sáng đi “Chợ Trời trái cây”, ăn sáng, 10:30 dự lễ Vu Lan tại chùa Phật Pháp, và sau đó đi tham quan phố, biển hay là vườn trái cây. Nhưng vì trở ngại vấn đề xe Bus nên chương trình đi Chợ Trời phải hủy bỏ.
Chủ Nhật ngày 22/8/2010 lễ Vu Lan tại chùa Phật Pháp. Khoảng 9 giờ sáng, một số Phật tử chùa Phật Pháp đã đến khách sạn một lần nửa, lần lượt đón phái đoàn về chùa để dự lễ Vu Lan, trong thởi gian này anh Long đã cố gắng liên lạc khắp nơi để thuê xe Bus tiếp tục cuộc hành trình, vi thời gian quá gấp rút nên việc thuê một chiếc Bus lớn cũng gặp nhiều khó khăn.
Chùa Phật pháp thường tổ chức những gian hàng bán quán ăn chay, trái cây, hoa qủa ở ngoài sân vào những buổi lễ lớn do qúy Phật tử phát tâm. Trong thời gian chờ đợi buổi lể bắt đầu, bà con ăn uống mua sắm thật nhộp nhịp và có thể gây một ít ngân qũy cho chùa nửa.
11:00 Cúng dường Bát Hội, Chư Phật tử xếp hàng dài dọc theo hành lang Chánh Điện để Bát cúng dường, nhân đó TT Giác Đẳng đã giải thích sơ lược về ý nghĩa Vu Lan và cũng như ý nghĩa cúng dường vô phân biệt đến Chư Tăng là một phước sự vô cùng thù thắng để hồi hướng đến thân bằng quyến thuộc hiện tiền hay quá vãng nhân mùa Vu Lan.
Trong khi Chư Tăng thọ trai. ĐĐ Giác Nguyên đã ban đại chúng một thời pháp. Sư đã nhắc đến hình ảnh và về ý nghĩa của Bồ Tát Di Lặc như là điểm chính cho thời pháp: Đại Phúc năng dung, dung Thế gian nan dung chi sự. Từ nhan thường tiếu, tiếu thế gian khả tiếu chi nhân. (Bụng to chứa được, chứa chuyện thế gian khó chứa nhất.Khuôn mặt từ bi thường cười, Cười vào những chuyện đáng cười của thế gian). Bao nhiêu cũng tha thứ được, và cười mĩm vào nhữngchuyện như chúng ta đi chùa lâu mà phiền não vẫn còn hay chỉ lo về hình thức, đi đám tang mà không biết gì về vô thường v.v. Và nhân mùa Vu Lan Sư nhắc nhở chúng ta cố gắng tạo công đức để hồi hướng không những chỉ đến thất thế phụ mẫu mà còn đến tất cả những chúng sanh nào mà chúng ta đã gặp trên đường đời. Trong kinh có nói cuộc đời có ba hạng người mà chúng ta rất khó kiếm: 1- Sự ra đời của Chư Phật. 2- Người có thể giảng Giáo Pháp của Chư Phật một cách đứng đắn. 3- Người biết tri ân và báo ân. Thời gian chúng ta sống gần với người thân không nhiều vì vậy Sư khuyên chúng ta phải biết sống tận dụng thời gian đó để đối xử tốt với nhau. Chúng ta sẽ có một đời sống như thế nào hoàn toàn tùy thuộc vào đời  sống nội tâm của chúng ta bây giờ. Dục tri tiền thế nhân, kim thân thọ giả thị. Dục tri lai thế quả, kim thân tác giả thị.
12:00 Đại lễ Vu Lan chính thức bắt đầu. Chư Tăng quang lâm Chánh điện.Tụng kinh Tam Bảo, lễ Sám hối Phụ Mẫu, hồi hướng. Lễ Cầu Siêu.
Tiếp theo TT Giác Đẳng ban cho đại chúng một thời pháp. Sư đã lấy phim Avatar để làm điểm chính cho thời pháp. Avatar có nghĩa là Hóa Thân. Cuộc sống là một sự hằng chuyển, cuộc sống là một Avatar. Avatar là trong một khảy móng tay, sắc Pháp có tánh sanh diệt, tâm pháp sanh diệt. Ở trong mỗi sắc pháp, tâm pháp sanh diệt chúng ta luôn luôn đi trong trình trạng trở thành tha hóa nghĩa là trở thành, trở thành con người mới, với tâm mới, với thân mới, với yếu tố nội tại mới.  Chúng ta là một chúng sanh hằng chuyển trong cuộc đời, cái gì làm chúng ta giữ được những cảm xúc trong cuộc đời đó là nghiệp duyên. 
Buổi lễ kết thúc bằng một buổi lễ tưởng niệm đến Cha Mẹ bằng nghi thức dâng cúng một đóa hoa hồng dâng cúng đến Tam Bảo, cầu xin Tam Bảo gia hộ cho Cha Mẹ và thân bằng quyến thuộc còn hiện tiện tăng phước tăng thọ, đã qua đời vãng sanh thế giới an lành.
1:30 Chư Phật tử dùng cơm trưa và thưởng thức chương trình văn nghệ tại hội trường.
Không thuê dược xe Bus mới, nên sau khi được biết xe Bus cũ đã sửa xong, BTC đã quyết định thuê lại. Đúng là duyên nghiệp với ông Joseph tài xế và chiếc xe Bus này vẫn còn, nên không tránh đâu được. Mọi người vui vẻ chấp nhận. Vì vậy thay vì có xe để đi chơi vườn trái cây hay đi xuống biển, phái đoàn lại phải một phen ngồi trong Chánh Điện để đợi chờ xe Bus đến. Mãi đến gần 5 giờ, xe mới đến, vì vậy chỉ về khách sạn nghỉ ngơi và chuẩn bị đi ăn tối.
Sau buổi cơm tối, phái đoàn trở về chùa Phật Pháp, được TT Giác Đẳng cho mọi người xem phim Avatar, một phim mà từ lâu rồi Sư mới thấy hay và có ý nghĩa. Xem tới đâu Sư đã tận tâm giải thích tường tận về diễn biến của phim. Trước đây tôi cũng đã từng xem qua phim nầy nhưng không hiểu ý nghĩa cao siêu của nó nhưng nay được nghe sự giải thích của Sư qua cái nhìn Phật Pháp, tôi mới thấy cái hay cái đặc biệt của phim này.Theo sự giải thích sơ khởi của TT Giác Đẳngvề phim Avatar .
Avatar có nghĩa là Hóa Thân, Phim đã dùng con người địa cầu nhờ kỷ thuật tân tiến như là xác mượn hồn, để có thể đi thám hiểm những tinh cầu khác chẳng hạn như Pandora, trên đó những sinh vật sống như con người. Phim đã tác tạo ra một Avatar nghĩa là một người mượn xác của người Pandora, nhưng phần hồn là của người địa cầu, và lên tinh cầu Pandora để sống như họ. Khi mà anh Sam (diễn viên) đã lãnh sứ mạng nầy của điạ cầu đi vào đời sống của người Pandora,  để tìm hiểu và chinh phục họ. Để thành công trong sứ mạng anh phải quên mình đi để hòa nhập vào đời sống như họ. Và anh Sam đã yêu một cô gái của Pandora. Cô ta đã dậy cho anh hiểu thế nào về sự sống, sự liên hệ giữa con người và thiên nhiên, và từ đó anh mới thật sự hiểu và cảm thông về con người của Pandora. Và lúc đó anh thật sự là người Pandora. Câu hỏi là chúng ta như thế nào sau một thời biến xác như vậy, khi mọi thứ thay đổi, thay đổi hoàn toàn thì chúng ta sẽ ra sao?? Mình có đánh mất đi cái cốt lõi, mất đi cái Ta hay không?? Đây là một điều rất quan trọng. Chúng ta thường sống đóng khung với cái thấy, cái biết cái nghe qua ngã chấp của chúng ta. Theo Đức Phật thì như vậy chúng ta sống không hiểu về sự Vô thường. Các pháp hữu vi đều vô thường, nó hằng chuyển biến, sanh diệt liên tục.    
 Nhưng vì thời giờ đã khuya mọi người phải cần về để nghỉ ngơi vì sáng hôm sau phải dậy lúc 5 giờ sáng, vì vậy thật đáng tiếc phái đoàn chưa xem hết toàn bộ phim, tôi sẽ cố gắng tìm xem lại một lần nửa.
Thư Hai ngày 23/8/2010, 5:30giờ sáng, phái đoàn lên xe trở về Houston.
Phải nói rằng đây là một chuyến đi có nhiều trở ngại về vấn đề vận chuyển, 5 lần phải “đợi chờ” ( 2lần đợi sửa máy lạnh, 1 lần đứt dây belt, 1 lần đợi tài xế thức dậy, và 1 lần xe đến trễ). Chương trình chính của chuyến đi không bị trở ngại tuy nhiên vì thời gian để chờ đợi quá lâu nên có một vài mục đi tham quan thành phố phải hủy bỏ. Điều đáng cảm kích là mọi người trong phái đoàn đều vui vẻ, vẫn giữ vững tinh thần của chuyến hành hương rất đáng hoan hỷ. Biết đâu do chính những trở ngại xảy ra để thử thách lòng người có đủ kham nhẫn chăng??  Tất cả mọi người đã cùng nhau vui đùa, làm phước, cúng dường, lễ Phật trong tinh thần rất vui vẻ và hòa đồng. Sadhu! Lành thay!
Trên những chặng đường của chuyến đi, ngoài những thời tụng kinh Tam Bảo, lắng nghe sự hướng dẫn của TT Giác Đẳng giải thích chi tiết về địa danh đã đi qua, mọi người đã tổ chức những chương trình văn nghệ bỏ túi, cùng hát cho nhau nghe, cùng kể những mẫu chuyện vui, cùng nhau tâm tình những buồn vui trong cuộc đời.
Ngày 21/8 nhân ngày kỷ niệm 36 năm ngày cưới của anh chị Ninh và Thanh Mỹ, hai người đã lên chia xẻ về tình yêu của họ mặc dù qua bao nhiêu thăng trầm khổ cực trong đời sống dưới thời loạn ly, chiến tranh, tình yêu của họ vẫn bền chặt. Thật đáng cảm kích. Chúng ta khó mà tìm thấy được một tình yêu như vậy trong thời buổi nầy. Trong không khí thân mật, Anh Bé cũng đã lên Cảm tạ người bạn đời của anh là chị Kim Soan một cách chân thành. Cảm tạ vì đã can đảm lấy anh (anh cả trong gia đình 15 anh em).  Đã lo cho anh và các con đi học thành tài. Đã dám lấy anh một quân nhân trong thời chiến, mà hằng đêm lo sợ và đợi chờ. Và giờ đây khi mái tóc đã điểm màu thời gian thì đã cùng anh làm công quả tại chùa. Anh Long cũng lên cám ơn bà xã là chị Nguyễn Quyên đã cảm thông và hổ trợ về việc anh đã dành nhiều thời gian để lo cho chuyến đi nầy. Chị Tình đã chia xẻ cho mọi người một bài thơ thật hay và ý nghĩa, để chúng ta đáng suy ngẫm trong cuộc sống nầy:
Oa oa tiếng khóc trong nôi, thì ra tôi đã vào đời vô tư
Thư tình mấy lá thư rơi, thì ra tôi đã tạ từ ấu thơ
Ngày vui pháo nổ đường mơ, thì ra tôi đã đến bờ lứa đôi
Áo cơm bận bịu với đời, thì ra tôi đã xa rời tuổi xuân
Hôm nào tóc điểm hoa râm, thì ra tôi đã gian truân nửa đời
Sáng nào bổng thấy đơn côi, thì ra tôi đã mất người quen thân
Lòng nghe đau nhức trong đêm, thì ra tôi đã mon men tuổi già
Ngày nào sống giữa phong ba, thì ra tôi đã vượt qua kiếp người
Tử sinh gian díu cuộc đời, sao tôi cứ mãi là người ngạc nhiên.
 
Đặc biệt và cảm động hơn hết đó là câu chuyện của cháu Paul 21 tuổi (con của anh Thọ) kể lại những lỗi lầm đã làm khi còn ở tuổi 15,16. Cháu đã biết từ bỏ, sám hối cùng Cha Mẹ và đã quay về nẻo chánh, hiện cháu là sinh viên năm thứ 2 tại đại học. Sadhu! Lành thay! Xin cám ơn Cháu đã thành thật chia xẻ những điều này.
Mọi người đều bày tỏ niềm tri ân sâu xa với TT Giác Đẳng đã từ bi và hoan hỷ không ngại khổ cực để hướng dẫn những chuyến đi như thế nầy để mọi người có cơ hội sống gần nhau, thư gỉản tinh thần, không lo toan, vui trong tình đạo, có cơ hội tạo phước báu và đặc biệt được đi và biết về một nơi chốn mới lạ.
Mọi người cũng đã cảm ơn anh Long rất nhiều, người đã lo về vấn đề vận chuyển cho phái đoàn, nhất là lúc xe bị trở ngại thì anh là người chạy đôn chạy đáo để liên lạc về văn phòng của hãng xe để tìm giải pháp.
Và đặc biệt hơn hết là xin cảm ơn tất cả những người bạn đồng hành đã biết cùng nhau hợp tác để tất cả chúng ta cùng có một chuyến đi thật đáng hoan hỷ. Sadhu! Lành thay!
Mọi người hình như vẫn còn luyến tiếc chuyến đi thật ngắn ngủi và ngày vui lại qua mau, nên trước khi chia tay mọi người đều xin TT Giác Đẳng cố gắng tổ chức một chuyến đi khác như đi thăm mùa Thu ở Colorado hay là mùa hoa Anh Đào nở ở Washington D.C. Sư đã vui lòng hứa khả.
Xin hẹn ngày tái ngộ vào những chuyến đi khác.
                                                                                      28/8/2010
 

 

 

.

 

.