dieuphap.com Trang Chính |
|
59. TÌNH NGUYỆN ĐI THEO Phật tử TTNM đánh máy từ quyển Vi
Tiếu Trong buổi lao tác mệt mỏi, một chú tiểu đang mơ được nghỉ ngơi thoải mái, bỗng nghe chú tiểu bạn hỏi: - Hỏi thiệt nghe, nếu có một điều ước, chú sẽ ước gì? - Ồ, thế thì hay lắm! Tôi sẽ ước được tái sinh vào một cảnh giới chỉ có ăn, chơi và ngủ chứ không làm lụng gì cả. - Ê, tôi tình nguyện theo chú đó! - Ủa, chú cũng đồng minh với tôi hả? - Không đâu, tôi chỉ theo chữa bệnh cho chú kẻo tội nghiệp chú mà thôi! Lời góp ý: Đôi lúc những người tu hành cũng có những ý nghĩ thật tầm thường: đạt đến một cõi giới an lạc như ý muốn của mình. Nhưng coi chừng, đạt đến cõi giới như ý là bệnh hoạn đó nghe! Nguyên nhân sai lầm này là người ta không phân biệt được Khổ đế với khổ thọ bình thường. Khổ đế là ảo giác do ảo tưởng Tập đế tạo ra, còn thọ khổ là cảm giác do duyên pháp tự nhiên tạo ra. Bậc Giác ngộ chỉ thoát khỏi Khổ đế chứ không cần giải thoát khỏi khổ thọ bình thường tự nhiên. Khi làm việc nhiều thì mệt, đói, khát v.v…. Đó là khổ thọ tự nhiên chứ không phải Khổ đế. Chỉ cần nghỉ ngơi ăn uống là xong chứ đâu cần phải tu hành giải thoát làm gì cho thêm khổ. Nhưng khi bản ngã nói: “Sao ta lại phải làm việc mệt nhọc thế này, phải chi ta đi chơi cho khỏe!”. Bấy giờ, ảo tưởng đi chơi chống đối với thực tế làm việc (Tập đế) tạo ra một ảo giác khổ sở, chán nản, bực bội (Khổ đế). Thực tế thì bản ngã làm biếng này cũng chưa có gì nên mệt cả mà đã thấy khổ rồi, còn người siêng năng chú tâm làm việc tuy có mệt thật mà thấy vui nữa là khác. Vậy cái khổ của anh chàng làm biếng hay vọng tưởng chỉ là ảo giác trong ảo tưởng mà thôi. Cho nên cần phải biết rằng hễ còn ảo giác ảo tưởng thì dù có lên cõi Cực lạc Tây phương cũng vẫn cứ khổ đế như thường, phải không các bạn?
|
|