Sau tuần lễ Thế Tôn thiền định
Ngài đến cây A-Chă-Ba-La
Cũng ngồi theo thế kiết già
Ác-ma hóa một đạo gia nói rằng
"Ngài từ bỏ pháp môn khổ hạnh
Là nghịch hành thanh tịnh đạo quang
Con đường khổ hạnh Thiện toàn
Là con đường Thánh vẫn hằng b́nh yên
Đức Phật đáp : " Như thuyền trên cạn
Ích lợi ǵ tán thán uổng công
Con đường Bát Chánh sạch trong
Là Thanh Tịnh đạo Sa-môn diệu thù
Ma-vương nói :" Ngài chưa giải thoát
Vẫn c̣n trong bẫy rập của ma
Nhơn thiên trong cơi sa-bà
Chẳng ai thoát khỏi bẫy ma bao giờ"
- "Hỡi Ma chủ Như-Lai ly dục
Không rơi vào bẫy rập Ác-ma
Nhơn, Thiên trong cơi sa-bà
Như-Lai là vị Thắng Ma đặc thù"
-"Sa-môn hỡi! Ngài chưa ly phược
Vẫn c̣n trong ngũ dục bao vây
Trong nhà trống dưới tàn cây
Với tâm ngủ nghỉ cả ngày lẫn đêm"
-" Này Ma-chủ! Trầm luân triền phược
Với Như Lai đều được thoát ly
Trong nhà trống, nơi cội cây
Với tâm chỉ định, Ác-ma làm ǵ?"
-" Thưa đại giác, cha vui con cái
Mục đồng sung sướng với trâu ḅ
Chủ nhơn vui hưởng gia tài
Người không tài sản có vui bao giờ?"
-" Ma-vương hỡi, vô nhi bất khổ
Không trâu ḅ, không khổ trâu ḅ
Chủ nhơn khổ với gia tài
Người không tài sản ,an vui trên đời"
-" Thưa Đại sĩ : Loài người trường thọ
Với người lành chớ có lo âu
Hăy an hưởng dục tầm cầu
Tử thần chẳng có cầm câu móc người"
-" Ác-ma hỡi, loài người đoản thọ
Với người lành th́ phải lo tu
Gấp như bị lửa cháy dầu
Tử thần bữa bữa cầm câu móc người"
-" Thưa Thiện Thệ, cơi đời tồn tại
Thọ mạng người không phải dứt đâu
Mạng căn xoay chuyển từng khâu
Như vành xe vẫn dính vào trục xe"
-" Ôi Ma chủ, cơi đời biến hoại
Thọ mạng người hằng phải tử vong
Thân người nào có vững bền
tựa như suối nhỏ đầu non cạn dần"
-" Thưa Thập Lực, Ngài đừng tự phụ
Rồng đại ngô Vô úy trầm hùng
Có đối thủ chực một bên
Ngài đừng có nghĩ ḿnh hơn hoàn toàn"
-" Này ma chủ, Ta không tự phụ
Nhưng Pháp-âm vô úy hào hùng
Như-Lai thập lực siêu quần
Vượt qua tham ái trầm luân hoàn toàn"
-" Thưa Tôn Giả, Ngài c̣n uể oải
Do suy tư t́m thú thi văn
Giữa rừng cô độc dưới trăng
Thân tâm dă dượi, thụy miên chăng là ?"
-" Hỡi Ma-chủ không do thư vận
Như-Lai không sầu muộn ưu tư
Với tâm định tỉnh bi từ
Như-Lai lân mẩn thương đời khổ đau
-" Thế Tôn hỡi, Thật nào thích hợp
Để cho Ngài giảng Pháp độ sinh
Giữa ḍng thuận nghịch hữu t́nh
Chớ làm như kẻ trug gian chực chờ"
-" Ḱa Ma-chủ, Như-Lai thương tưởng
Chúng hữu t́nh, muôn hướng ngược xuôi
Bậc Giác-ngộ giáo hóa người
Tâm luôn giải thoát mọi nơi buộc ràng"
-" Bạch Đại giác, Hành tung của ư
Là bẫy mồi bố trí trên không
Chính do bẫy rập trong ḷng
Ma luôn trói buộc Sa-mon trên đời"
-" Ma vương hỡi, Vị mùi trần tục
Là bẫy mồi câu thúc ư tâm
Như-Lai đoạn diệt ái tham
Thoát ly dục lac, Ma làm được chi"
-" Bạch Thiện Thệ, Căn là ngă sở
Lục trần này sở hữu của ta
Thức là tự ngă của ta
Sa-môn nào thoát khỏi ma bao giờ"
-" Ác-ma hỡi, nếu ngươi là chủ
Thời Căn, Trần, Thức phải theo người
Bằng như Căn Thức đổi thay
Thời ngươi có thể chủ tŕ được không ?"
-" Bạch Toàn Giác, Thế gian thường bảo
'Cái này là sở hữu của tôi'
Có tâm đối chiếu vật này
Rơ ràng không thoát khỏi tay ma rồi"
-" Này Ma-chủ nếu theo lời nói
Sự vật này chẳng phải của tôi
Thế là ngươi bị diệt rồi
V́ ngươi không thấy Như-Lai hành tŕnh"
-" Bạch Thập lực, Ngài hành đạt đạo
Đi trên đường bất tử an toàn
Th́ Ngài cứ tiến một ḿnh
Sao c̣n đi dạy người hành làm chi?"
-" Ôi Ma chủ, bờ kia tịnh lạc
Chúng hữu t́nh t́m nước vô sanh
Hỏi Ta, Ta phải chỉ rành
Con đường bất tử Níp-bàn vô dư"
-"Thiện Thệ hỡi, Xin Ngài diệt độ
V́ Thế Tôn giác ngộ hoàn toàn
Đúng thời kỳ nhập Níp-bàn
Ngài nên viên tịch, lạc an chơn thường"
-" Hỡi Ma-chủ, Ta không diệt độ
Măi bao giờ chưa có Chư Tăng
Thiện nam, Tín nữ đa văn
Liễu tri Diệu pháp, khai quang cơi đời"
Ma ta thán: " Như cua trong nước
Đi t́m mồi vừa được ḅ lên
Gặp người nam nữ ở trên
Bẻ càng trụi lủi chẳng c̣n ḅ chi
Cũng như vậy những ǵ ngụy biện
Bị Thế Tôn lư luận bỏ ngay
Với hy vọng kiếm lỗi Ngài
Nhưng tôi không thể t́m ra lỗi lầm
Giống như quạ, hư không bay liệng
Thấy đá xanh tưởng miếng mồi ngon
Nào ngờ quạ mổ đá ḥn
Tôi xin giả biệt Thế Tôn từ này"
Ma vương bỏ đi ra chỗ khác
Ngồi kiết già trên đất suy tư
Tính c̣n thua Phật đến mười sáu môn
Ngồi im lặng ḷng buồn rười rượi
Tự hổ thầm, phước trí kém non
Ác-ma trở lại Thiên môn
Đến cung Tha-Hóa ḷng c̣n buồn tênh
Ba Ma-nữ đến bên thân phụ
Thấy cha ngồi ủ rủ mặt mày
Biết cha có việc chẳng may
Cả ba đồng thốt một lời hỏi cha
-"Cha yêu quư sao cha buồn khổ
Bởi do ai cha phải sầu bi
Chúng con thắng họ khó ǵ
Sẽ đem họ đến tức th́ hầu cha"
Ma-vương đáp: " V́ ta hiền hậu
Gô-Ta-Ma thành đấng Phật-Đà
Đă siêu thoát khỏi bẫy ma
Không sao chi phối nên ta buồn rầu"
Chúng Ma-nữ ngẩn đầu cười khẻ
"Chúng con đây quyết sẽ đi ngay
Nào ai thoát khỏi tay này
Cha nên vững dạ xem tài Nữ-ma"
Rồi lập tức hiện ra trước Phật
Với xiêm y ḷe loẹt hở hang
Trổ tài khiêu gợi dục t́nh
Đào tơ hơ hớ, đồng trinh nơn nà
Đức Chánh Giác Thiền-na tịnh mặc
Tựa hồ như núi đất trơ trơ
Ba Ma-nữ đổi tư duy
Rằng chưa hợp lư, phải tùy chuyển tâm
Liền hóa hiện hằng trăm thiếu phụ
Đến bên Ngài nũng nịu thưa rằng:
" Thiếp xin hầu hạ sa-môn
Cần chi hăy dạy sẵn sàng hiến dâng"
Đức Thập Lực an nhiên trầm mặc
Tựa hồ như trước mắt không người
Cả ba Ma-nữ hổ ngươi
Nghĩ ra kế khác để khiêu gợi ḷng
Hóa hiện những phu nhơn diễm lệ
Hàng trăm người thùy mị dễ thương
Đến gần thỏ thẻ thưa rằng
"Sa-môn yêu quư Thiếp xin hầu Ngài"
Đức Thiện thệ vẫn ngồi yên tỉnh
Tựa hồ như thiền định Phạm Thiên
Ba Ma-nữ mới than rằng:
" Cha ta nói đúng rơ ràng chẳng sai
Chúng ta đă trổ tài quyến rủ
Nếu phàm nhơn th́ đă loạn tâm
Sa-môn chưa đoạn ái tham
Kềm tâm xúc động ắt làm bể tim"
Ma Khát ái nói lên bài kệ
" Thưa Sa-môn cơi thế trần lao
Với tâm phiền muộn âu sầu
Ngài tu thiền định rừng sâu ích ǵ?
V́ tài sản tiêu hao thèm muốn
Có thể gây tội phạm xóm làng
Sao Ngài không kết bạn thân
Tạo t́nh bằng hữu thôn lân hộ tŕ"
Đức Phật đáp: " Sở y chánh mạng
Đạt mục tiêu cứu cánh cho ḿnh
tọa thiền chiến thắng ma quân
Như-lai tự hộ không cần bạn ai"
Ma Bất-Lạc chấp tay kính cẩn
Nói lên lời ân hận thở than
" Làm sao với vị Sa môn
Giữa nhiều chướng ngại, rừng xanh độc hành
Đă diệt tận các phần kiết sử
Lại vượt lên khỏi ngũ phược triền
Trong đời dục lạc Nhơn Thiên
Bắt người khác được, Cồ Đàm hết mong
Đức Phật đáp: " Với tâm giải thoát
Mọi năo phiền đều được xả ly
Phược triền kiết sử xa ĺa
Bắt người khác được vị này đừng mong"
Ma Luyến Ái với ḷng cảm phục
Trước Thế Tôn nàng thốt kệ ngôn
" Hữu t́nh chung sống từng đoàn
Sa-môn đoạn tận ái tham độc hành
Không lănh đạo quần sanh đông tụ
Bởi vị này chán thú đồng cư
Giữa rừng an lạc tâm từ
Thoát Ma-vương quốc, vô dư năo phiền"
Đức Phật đáp: "Các hàng Đại giác
An trú trong Chánh Pháp diệu chơn
Dù người ganh tị ghét hờn
Cũng đành chấp nhận sự duyên thế này"
Ba Ma-nữ hổ ngươi biến mất
Hiện ra nơi cung thất Vưu nương
Buồn rầu đi đến Ma-vương
Tỏ lời thất vọng ba nường sầu bi
Ác-ma thấy ba nàng con gái
Mặt héo xào tiều tụy thu dung
Không c̣n hư hửng kiêu căng
Ác-ma bèn nói kệ vân trách hờn:
" Các ngươi thiệt ngu đần quá lẽ
Lấy cành sen phá đá đặng sao?
Thạch sơn, lấy móng tay đào
Lấy răng nhai sắt, lấy đầu húc non"
Người cố gắng để c̣n chân đứng
Trong vực sâu thăm thẳm đá trơn
Khác chi lấy ngực đỡ đ̣n
Khác chi lá rụng gặp cơn gió thần.
|