Đức Bồ tát vẫn thường trầm mặc
Nỗi ḷng riêng man mác xa xa
Dù thân đang ngự Vương ṭa
Nhưng tâm mường tượng như ra cơi người
Rồi một sáng muôn hoa đua nở
Buổi triều dương rực rỡ quang huy
Nhân duyên hầu đă đến kỳ
Khiến ḷng phấn khởi muốn đi dạo thành
Dù Hoàng thượng nghiêm minh ngăn cấm
Đă từ lâu bốn cảnh động tâm
Lạ thay duyên sự oái oăm
Kẻ già, đau, chết, lại tầm vào cung
Lạ hơn nữa tùy tùng hộ vệ
Lại thao thao kể lể căn nguyên
" Kiếp nhân sinh luống đảo điên
Khổ, già, đau, chết chẳng kiêng người nào"
Khiến Bồ Tát âu sầu buồn bă
Xét cơi đời huyền giả đau thương.
Đêm ngày canh cánh tư lương
"Làm sao t́m được con đường thoát ly"
Bỗng một sớm Huỳnh Y xuất hiện
Dưới tàn cây gần cổng hoa viên
Vẻ người thanh thoát an nhiên
Dường như không có năo phiền tham sân
Bồ tát ngự đến gần thăm hỏi
Vị sa môn bày giải cơ duyên
" Cuộc đời thống khổ ưu phiền
Nên tu để thoát con đường tử sanh"
Vừa nghe tiếng :Tu hành, Giải thoát
Thiện căn xưa khởi phát trùng trùng
Quyết ḷng thoát cảnh lao lung
Của ḍng bào ảnh phù dung vô thường
Sở dĩ có bốn phương hiện tượng
Do Chư Thiên hóa tướng giáng lên
Cũng do Thiên chúng chuyển tâm
Khiến người thị vệ đáp nhầm lư kinh
|