AN VIII.39: Abhisanda Sutta

 


 

I have heard that

Như vầy tôi nghe.

 

on one occasion a certain monk was dwelling among the Kosalans in a forest thicket.

Một thời, một Tỷ-kheo trú giữa dân chúng Kosala, tại một khu rừng.

 

Now at that time, as he had gone to spend the day [in the thicket], he was thinking unskillful thoughts, connected with the household life.

Lúc bấy giờ Tỷ-kheo ấy, trong lúc đi nghỉ ban ngày, khởi lên những tư tưởng ác, bất thiện, liên hệ đến gia đình.

 

Then the devata inhabiting the forest thicket, feeling sympathy for the monk, desiring his benefit, desiring to bring him to his senses, approached him and addressed him with this verse:

Rồi một vị Thiên trú ở khu rừng ấy, thương xót Tỷ-kheo ấy, muốn hạnh phúc, muốn cảnh giác, liền đi đến Tỷ-kheo ấy. Sau khi đến, vị Thiện ấy nói lên những bài kệ với vị Tỷ-kheo này:

 

"Desiring seclusion
you've entered the forest,
and yet your mind
goes running outside.
You, a person:
subdue your desire for people.
Then you'll be happy, free
from passion.
Dispel discontent,
be mindful.
Let me remind you
of that which is good —
for the dust
of the regions below
is hard to transcend.
Don't let the dust
of the sensual
pull
you
down.
As a bird
spattered with dirt
sheds the adhering dust with a shake,
so a monk
— energetic & mindful —
sheds the adhering dust."

Ông ước muốn viễn ly,
Đã sống trong rừng núi,
Nay tâm Ông vọng động,
Dong duổi theo ngoại giới.
Ông đối mặt với Ông,
Hãy chế ngự lòng dục,
Nhờ vậy, Ông hạnh phúc,
Thoát ly được tham ái.
Hãy từ bỏ bất mãn,
Sống an trú chánh niệm,
Ông thành người hiền thiện,
Được chúng tôi tán thán.
Trừ bụi trần địa ngục,
Thật rất khó vượt qua,
Ông chớ vận chuyển theo,
Các bụi trần dục vọng,
Như chim, thân dính bụi,
Rung thân khiến bụi rơi.
Cũng vậy vị Tỷ-kheo,
Tinh cần, trú chánh niệm,
Vùng vẫy khiến rơi rớt,
Những bụi đời dính thân.

 

The monk, chastened by the devata, came to his senses.

Tỷ-kheo ấy được vị Thiên cảnh giác, tâm hết sức xúc động.

 

See also: SN 9.9; SN 9.14.