AN VIII.39: Abhisanda Sutta

 

I have heard that on one occasion a certain monk was dwelling among the Kosalans in a forest thicket.


Một thời, một Tỷ-kheo trú ở giữa dân chúng Kosala tại một khu rừng.

 

Now at that time, he spent the day's abiding thinking evil, unskillful thoughts: i.e., thoughts of sensuality, thoughts of ill will, thoughts of doing harm.


Lúc bấy giờ, Tỷ-kheo ấy, khi đang nghỉ ban ngày, khởi lên những tư duy ác, bất thiện, như dục tư duy, sân tư duy, hại tư duy.

 

Then the devata inhabiting the forest thicket, feeling sympathy for the monk, desiring his benefit, desiring to bring him to his senses, approached him and addressed him with this verse:


Rồi vị Thiên trú ở khu rừng ấy, vì lòng thương xót Tỷ-kheo, muốn lợi ích, muốn cảnh giác, liền đi đến Tỷ-kheo ấy. Sau khi đến, vị Thiên ấy nói lên những bài kệ cho Tỷ-kheo:

 

From inappropriate attention
you're being chewed by your thoughts.
Relinquishing what's inappropriate,
contemplate
appropriately.
Keeping your mind on the Teacher,
the Dhamma, the Sangha, your virtues,
you will arrive at
joy,
rapture,
pleasure
without doubt.
Then, saturated
with joy,
you will put an end
to suffering & stress.


Ông tác ý bất chánh,
Nên say đắm tư duy.
Hãy từ bỏ bất chánh,
Hãy tư duy chơn chánh,
Nương tựa Phật, Pháp, Tăng,
Giữ giới, không thối chuyển,
Ông chắc chắn chứng đạt,
Hân hoan và hỷ lạc.
Với hân hoan sung mãn,
Ông chấm dứt khổ đau.

 

The monk, chastened by the devata, came to his senses.


Rồi Tỷ-kheo ấy, được vị Thiên ấy cảnh giác, tâm hết sức xúc động.

 

See also: any of the suttas on the six recollections (e.g., SN 11.3, AN 3.70, AN 11.12, AN 11.13); passage 36 in Wings to Awakening; "The Ten Recollections" (Study Guide).