Look at the image beautified,
a heap of festering wounds, shored up:
ill, but the object
	of many resolves,
where there is nothing
	lasting or sure.1
	
Look at the form beautified
with earrings & gems:
	a skeleton wrapped in skin,
	made attractive with clothes.
	
Feet reddened with henna,
a face smeared with powder:
	enough to deceive a fool,
	but not a seeker for the further shore.

Hair plaited in eight pleats,
eyes smeared with unguent:
	enough to deceive a fool,
	but not a seeker for the further shore.

Like a newly painted unguent pot —
a putrid body adorned:
	enough to deceive a fool,
	but not a seeker for the further shore.

The hunter set out the snares,
but the deer didn't go near the trap.
Having eaten the bait,
		we go,
	leaving the hunters
		to weep.

The hunter's snares are broken;
the deer didn't go near the trap.
Having eaten the bait,
		we go,
	leaving the hunters
		to grieve.2


769. Hăy xem bóng trang sức,
Nhóm vết thương tích tụ,
Bệnh hoạn, nhiều tham tưởng,
Nhưng không ǵ trường cửu.


770. Hăy nh́n sắc trang sức,
Với châu báu, ṿng tai,
Bộ xương, da bảo phủ,
Sáng chói nhờ y phục.


771. Chân sơn với son, sáp,
Mặt thoa với phấn bột,
Chỉ mê hoặc kẻ ngu,
Không mẹ bậc cầu giác.


772. Tóc được uốn tám ṿng,
Mắt xoa với thuốc son,
Chỉ mê hoặc kẻ ngu,
Không mê bậc cầu giác.


773. Như hộp thuốc mới sơn,
Uế thân được trang điểm,
Chỉ mê hoặc kẻ ngu,
Không mẹ bậc cầu giác.


774. Thợ săn bày lưới sập,
Nai khôn không chạm lưới, ăn mồi xong, ta đi,
Mặc kẻ bắt nai khóc.


775. Bẫy thợ săn bị cắt,
Nai khôn không chạm lưới, ăn mồi xong, ta đi,
Mặc kẻ săn nai sầu.

 

I see in the world
	people with wealth
who, from delusion,
	don't make a gift
	of the treasure they've gained.
Greedy, they stash it away,
hoping for even more
sensual pleasures.

A king who, by force,
has conquered the world
and rules over the earth
to the edge of the sea,
dissatisfied with the ocean's near shore,
	longs for the ocean's
	far shore as well.

Kings & others
	 — plenty of people —
go to death with craving
	unabated. Unsated,
they leave the body behind,
having not had enough
of the world's sensual pleasures.

One's relatives weep
& pull out their hair.
'Oh woe, our loved one is dead,' they cry.
Carrying him off,
wrapped in a piece of cloth,
they place him
	on a pyre,
	then set him on fire.

So he burns, poked with sticks,
in just one piece of cloth,
leaving all his possessions behind.
They are not shelters for one who has died —
	not relatives,
	friends,
	or companions.

His heirs take over his wealth,
while the being goes on,
in line with his kamma.
No wealth at all
follows the dead one —
	not children, wives,
	dominion, or riches.

Long life
can't be gotten with wealth,
nor aging
warded off with treasure.
The wise say this life
is next to nothing —
	impermanent,
	subject to change.

The rich & the poor
touch the touch of Death.
The foolish & wise
are touched by it, too.
But while fools lie as if slain by their folly,
the wise don't tremble
when touched by the touch.

Thus the discernment by which
one attains to mastery,
is better than wealth —
for those who haven't reached mastery
go from existence to existence,
	out of delusion,
	doing bad deeds.

One goes to a womb
& to the next world,
falling into the wandering on
	 — one thing
	after another —
while those of weak discernment,
	trusting in one,
also go to a womb
& to the next world.

Just as an evil thief
caught at the break-in
	is destroyed
	by his own act,
so evil people
 — after dying, in the next world —
	are destroyed
	by their own acts.

Sensual pleasures —
	variegated,
	enticing,
	sweet —
in various ways disturb the mind.
Seeing the drawbacks in sensual objects:
that's why, O king, I went forth.

Just like fruits, people fall
	 — young & old —
at the break-up of the body.
Knowing this, O king,
	I went forth.
The contemplative life is better
		for sure.3



776. Ta thấy người đời giàu,
Được tiền, si không cho,
V́ tham, cất chứa tiền,
Chạy theo dục càng nhiều.






777. Vua dùng lực chiếm đất,
Chiếm ở đến bờ biên,
Biên bên này chưa thỏa,
C̣n muốn biên bờ kia.


778. Vua và rất nhiều người,
Ai chưa chết, đă chết,
Tái sanh, bị thiếu thốn,
Chúng từ bỏ thân này,
Nhưng ở đời ḷng dục,
Không bao giờ thỏa măn.


779. Bà con than khóc nó,
Tóc xỏa, rối tơ ṿ,
Chúng nói: Ôi chúng ta,
Không có được bất tử,
Thân trùm vải, chúng mang,
Dựng giàn hỏa, chúng thiêu.


780. Bị cây đâm, cây thọc,
Nó bị thiêu bị cháy,
Chỉ với một tấm vải,
Từ bỏ mọi tài sản,
Kẻ chết không nương tựa,
Bà con, bạn láng giềng.



781. Kẻ thừa tự mang đi,
Tài sản gia nghiệp nó.
Riêng con người phải đi,
Theo chỗ, nghiệp nó tạo,
Tài sản không có đi,
Đi theo người đă chết,
Không con trai, không vợ,
Không tài sản, quốc độ.



782. Tài sản không làm sao,
Mua được tuổi trường thọ;
Phú quư nào có thể,
Tránh khỏi được già suy.
Bậc có trí nói rằng:
Mạng sống này ít ỏi,
Thật sự là vô thường,
Luôn luôn bị biến hoại.



783. Giàu, nghèo đều cảm xúc,
Ngu, trí đồng cảm thọ,
Kẻ ngu bị ngu đánh,
Ngă quyﬠnằm dài xuống.
C̣n bậc trí không sợ,
Đối với mọi cảm xúc.


784. Do vậy tuệ thắng tài,
Nhờ tuệ đạt viên măn,
Chưa đạt được cứu cánh,
Đối với hữu, phi hữu,
Kẻ ngu làm các nghiệp,٣ độc và bất thiện.



785. Nhập thai, sanh đời khác,
Luân hồi, tiếp tục sanh,
Kẻ ít trí, tin tưởng,
Nhập thai, sanh đời khác.


786. Như kẻ trộm bị bắt,
Quả tang, khi ăn trộm,
Do nghiệp tự chính nó,
Bị hại theo ác tội,
Cũng vậy sau khi chết,
Quần chúng trong đời sau,
Do nghiệp tự chính nó,
Bị hại theo ác tội.


787. Các dục thật đẹp đẽ,
Vị ngọt và khả ái,
Chúng làm tâm đắm say,
Với sắc và phi sắc,
Do thấy sự nguy hiểm,
Trong các dục công đức,
Do vậy tôi xuất gia,
Như vậy thưa Đại vương,


788. Như trái cây rụng xuống,
Cũng vậy tuổi thanh niên,
Lớn lên và già yếu,
Rồi thân hoại mạng chung,
Thấy vậy tôi xuất gia,
Như vậy thưa Đại vương,
Đời sống Sa-môn hạnh,
Chơn thật, tốt đẹp hơn.

 

	Out of conviction,
	I went forth
equipped with the Victor's message.
Blameless4 was my going-forth:

Debtless I eat my food.

Seeing sensuality as burning,
		gold as a knife,
	pain in the entry into the womb
	& great danger in hells —
seeing this peril, I was then dismayed —
pierced (with dismay), then calmed
on attaining fermentations' end.

The Teacher has been served by me;
the Awakened One's bidding,
			done;
the heavy load, 	laid down;
the guide to becoming,5 uprooted.
And the goal for which I went forth
from home life into homelessness
I've reached:
			the end
			of all fetters.


 789. Tín tâm tôi xuất gia,
Vào giáo hội bậc thánh,
Tôi xuất gia không tội,
Không nợ, tôi thọ thực.


790. Thấy dục như lửa hừng,
Thấy vàng như dao đâm,
Xem nhập thai là khổ,
Họa lớn trong địa ngục.


791. Thấy nguy hiểm như vậy,
Ta cảm thấy hoảng sợ,
Khi bị đâm, bị thương,
Ta đạt được tịch tịnh,
Và ta tận diệt được,
Cả ba loại lậu hoặc.


792. Đạo Sư, ta hầu hạ,
Lời Phật dạy, làm xong,
Gánh nặng, đặt xuống thấp,
Gốc sanh hữu, nhổ sạch.


793. V́ đích ǵ xuất gia,
Bỏ nhà, sống không nhà,
Mục đích ấy ta đạt,
Mọi kiết sử tận diệt.

 

Notes

1. This verse = Dhp 147

2. This verse is not contained in MN 82.

3. The verses in MN 82 end here.

4. Avajjaa. The Burmese and Sinhalese editions of the Pali canon read avañjhaa, or "not barren."

5. The guide to becoming is craving.

See also: MN 82