Since I went forth
from home into homelessness,
I haven't known
an ignoble, aversive resolve.
"May these beings
		be destroyed,
		be slaughtered,
		fall into pain" —
I've not known this resolve
in this long, long time.
But I have known good will,
	unlimited,
	fully developed,
	nurtured step after step,
as taught by the One
		Awake:
	to all, a friend;
	to all, a comrade;
	for all beings, sympathetic.
And I develop a mind of good will,
delighting in non-malevolence — always.
Unvanquished, unshaken,
I gladden the mind.
I develop the sublime abiding,
	not frequented by
	the lowly.

Attaining no-thinking,
the disciple of the Rightly
Self-awakened One
is endowed with noble silence
	straightaway.

As a mountain of rock
	is unmoving,
	firmly established,
so a monk, with the ending of delusion,
like a mountain, doesn't quake.

To a person without blemish,
constantly in search of what's pure,
a hair-tip of evil
seems a storm cloud.

As a frontier fortress is guarded
	within & without,
you should safeguard yourselves.
Don't let the moment
		pass you by.

I don't delight in death,
don't delight in living.
I await my time
like a worker his wage.
I don't delight in death,
don't delight in living.
I await my time
mindful, alert.

The Teacher has been served by me;
the Awakened One's bidding,
			done;
the heavy load, 		laid down;
the guide to becoming, 	uprooted.
And the goal for which I went forth
from home life into homelessness
I've reached:
			the end
			of all fetters.
Attain completion through heedfulness:
		that is my message.
So then, I'm about to be
Unbound.
I'm released
			everywhere.


645. Từ khi xa xuất gia,
Bỏ nhà, sống không nhà,
Ta không biết tư duy,
Phi thánh, liên hệ sân.

646. Hay làm hại, sát hại,
Hay làm khổ hữu t́nh,
Ta không biết tư duy,
Trong thời gian dài này.

647. Và ta biết ḷng từ,
Vô lượng khéo tu tập,
Ta thứ lớp tích lũy,
Như lời đức Phật dạy.

648. Là bạn thân tất cả,
Từ mẫn mọi hữu t́nh,
Ta tu tập tâm từ,
Luôn vui, không sân hận.

649. Ta thích thú với tâm,
Không động, không dao động,
Ta tu tập Phạm trú,
Được bậc thiện hành tŕ.

650. Ta đạt được vô tầm,
Đệ tử bậc Chánh giác,
Với im lặng bậc Thánh,
Ta trực diện đạt được.

651. Như núi đá không động,
Đứng vững khéo an trú,
Cũng vậy là Tỷ-kheo,
Đạt được si mê diệt,
Vị ấy như ngọn núi,
Không ǵ làm dao động.

652. Con người không uế nhiễm,
Luôn t́m sự trong sạch,
Tội nhẹ như đầu tóc,
Xem nặng như mây khói.

653. Như thành tŕ biên địa,
Pḥng hộ cả trong ngoài,
Hăy pḥng hộ tự ngă,
Sát-na không bỏ qua.

654. Ta không thích thú chết,
Ta không thích thú sống,
Ta chờ thời gian đến,
Như thợ làm việc xong.

655. Ta không thích thú chết,
Ta không thích thú sống,
Ta chờ thời gian đến,
Tỉnh giác, giữ chánh niệm.




656. Đạo Sư, ta hầu hạ, Lời Phật dạy làm xong, Gánh nặng, đặt xuống thấp, Gốc sanh hữu, nhổ sạch. 657. V́ đích ǵ xuất gia, Bỏ nhà, sống không nhà, Mục đích ấy, ta đạt, Mọi kiết sử diệt tận.
658. Nỗ lực, chớ phóng dật, Đấy lời ta giáo giới, Ta sẽ nhập Niết-bàn, Ta thoát mọi sanh y.