When the thundering storm cloud roars out in the mist,
And torrents of rain fill the paths of the birds,
Nestled in a mountain cave, the monk meditates.
— No greater contentment than this can be found.

When along the rivers the tumbling flowers bloom 
In winding wreaths adorned with verdant color,
Seated on the bank, glad-minded, he meditates.
— No greater contentment than this can be found.

When in the depths of night, in a lonely forest,
The rain-deva drizzles and the fanged beasts cry,
Nestled in a mountain cave, the monk meditates.
— No greater contentment than this can be found.

When restraining himself and his discursive thoughts,
(Dwelling in a hollow in the mountains' midst),
Devoid of fear and barrenness, he meditates.
— No greater contentment than this can be found.

When he is happy — expunged of stain, waste and grief,
Unobstructed, unencumbered, unassailed — 
Having ended all defilements, he meditates.
— No greater contentment than this can be found. 


522. Khi trên trời vang rền,
Tiếng trống mây giông tố,
Khắp con đường chim bay,
Ḍng mưa dày đặc đổ,
Tỷ-kheo đi đến hang,
Tu tập, ngồi thiền định,
Không t́m thấy lạc nào,
Ư u việt hơn lạc này.

523. Khi trên những bờ sông,
Những ṿng hoa rừng núi,
Nở lên và chói sáng,
Với nhiều màu nhiều sắc,
Với tâm tư thoải mái,
Ngồi thiền trên bờ sông,
Không t́m thấy lạc nào,
Ưu việt hơn lạc này.

524. Khi nửa đêm, rừng vắng,
Trời đổ trận mưa rào,
Loài có ngà có nanh,
Đang sống đang gầm thét,
Tỷ-kheo đến triền núi,
Ngồi yên lặng tọa thiền,
Không t́m thấy lạc nào,
Ưu việt hơn lạc này.

525. Khi tầm tứ chế ngự
Giữa núi, trong hang động
Thoải mái tự ngồi thiền,
Không sợ không chướng ngại
Không t́m thấy lạc nào,
Ưu việt hơn lạc này.

526. Khi ngồi được hỷ lạc,
Không uế chướng, không sầu,
Không tù túng, thoát ái,
Không bị mũi tên đâm,
Mọi lậu hoặc chấm dứt,
Vị ấy ngồi tọa thiền,
Không t́m thấy lạc nào,
Ưu việt hơn lạc này. 

 


Translator's note

Three entirely different moods are portrayed so sensitively in the first three stanzas of this poem by the monk Bhuta — the first wild and clamorous, the second bright and benevolent, the third dark and mysterious. Constant among these dramatic changes of nature is the meditating monk, content in any setting.

Mindful awareness allows all things to be just what they are, undisturbed by the reconstructions of the petty ego. Like the tiny figure in a Chinese landscape painting, the monk blends into phenomena because of his transparency of self.

The original tristubh meter is an alteration of 12 and 13 syllables per line, reproduced here in a 12 and 11 syllable translation that seems to work better in English. The Pali images are so richly textured in this poem, one could easily use twice as many English words and still not capture the nuances.

The second line alone, for example, evokes the image of twisted streams of water cascading down the steep streambeds of a mountain gorge, and then transfers the image to the heavens, where the plunging rivulets now course down the invisible tracks left everywhere in the sky by the passage of birds. That's a lot to fit into eleven syllables!