Matangaputta (Thag 6.9) {423-428}
I was
drunk with the intoxication
of my birth, wealth, & sovereignty.
Drunk with the intoxication
of my body's build, coloring, & form,
I wandered about,
regarding no one
as my equal or better,
foolish, arrogant, haughty,
my banner held high.
I — disrespectful, arrogant, proud —
bowed down to no one,
not even mother,
father,
or those commonly held
in respect.
Then — seeing the ultimate leader,
supreme, foremost of charioteers,
like a blazing sun,
arrayed with a squadron of monks —
casting away pride & intoxication
through an awareness serene & clear,
I bowed down
my
head
to him, supreme
among all living beings.
Haughtiness & contempt
have been abandoned
— rooted out —
the conceit "I am" is extracted,
all forms of pride, destroyed.
|
423. Ta say đắm tự kiêu,
Với sanh chủng, tài sản,
Kể cả với quyền lực,
Địa vị và dung sắc,
Ta sống kiêu mạn vậy.
Tham dắm và mê say.
424. Ta quá sức kiêu hãnh.
Xem không ai bằng ta,
Si mê, quá tự hào,
Kiêu căng và cống cao.
425. Mẹ cha và người khác,
Được cung kính tôn trọng,
Ta không lễ một ai,
Kiêu hãnh, không lễ phép.
426. Thấy lãnh đạo đệ nhất,
Tối ưu Điều Ngự Sư,
Như mặt trời sáng chói,
Cầm đầu chúng Tỷ-kheo.
427. Gạt bỏ mạn, kiêu hãnh,
Với tâm thật an lành,
Với đầu ta đảnh lễ,
Bậc tối thượng chúng sanh.
428. Quá mạn, ty liệt mạn,
Từ bỏ, nhổ tận gốc,
Ngã mạn được chặt đứt,
Mọi loại mạn tận diệt.
|