Trang chính Dieu Phap

     


...... ... .




Tháng Bảy Thương Về Những Đứa Con

Tâm Nhẫn

 

Nghĩ cũng lạ, Tháng Bảy là mùa Vu Lan, lẽ ra, những đứa con phải nghĩ đến Cha Mẹ của chúng chứ ! Sao lại có chuyện Cha Me lại nhớ thương về những đứa con vào tháng Vu Lan này ?

 

Nước mắt chảy xuôi mà ! Mọi ḍng sông đều chảy ra biển mà !

 

Có bao giờ Cha Mẹ ngưng ḍng tâm thức nghĩ về những đứa con của ḿnh bao giờ ?

 

Nhưng mọi chuyện ngày nay đă gần như quá tầm tay của các bậc Cha Mẹ rồi . Ngày nay Cha Mẹ đă phải đối diện với những vấn đề của các con mà không tài nào giải quyết được , không cách nào để hiểu được nữa . Có những đứa con đă đóng sập cửa pḥng trước mũi của Cha Mẹ , hoặc là chúng đi đâu không biết , hoặc là bỏ học lêu lỏng , để lại những vết thương rỉ máu – như là những mũi tên độc – trong tim của Cha Mẹ nó . Nặng nề hơn, bi đát hơn , có khi nó lại đi tự tử nữa chứ !

 

Thôi th́, bậc làm Cha Mẹ đành phải sám hối cái Nghiệp mà ḿnh đă tạo ra .

 

Mấy mươi năm nay, xă hội của các bậc Cha Mẹ đă bị đảo lộn một cách không thể tưởng tượng nổi . Cái Tâm Thức Cộng Đồng của các bậc Cha Mẹ đă bị phân hoá, đảo lộn một cách sâu sắc , đă ảnh hưởng mănh liệt đến cuộc sống của mọi người , trong đó có những bậc làm Cha Mẹ ngày hôm nay .

 

Trong cơn băo tố thời cuộc , các bậc Cha Mẹ đă đi t́m nơi chốn dung thân , và cái nơi chốn đă nương thân và dung thân đó , như là một trú xứ với một Tâm thức cộng đồng mới ( một cộng nghiệp xa lạ ) vô cùng khác biệt - ( một y báo xa lạ ) - mà không ai lường hết được về sau .

 

Cha Mẹ đă gặp nhau trong cái trú xứ xa lạ ấy với hai bàn tay trắng . Và kế sinh nhai đă lại mănh liệt cuốn hút Cha Mẹ vào ṿng xoáy khốc liệt của cuộc đời , hầu t́m một mái ấm , miếng cơm, manh áo , một hạnh phúc gia đ́nh mà toàn nhân loại đều mơ ước .

 

Các con đă ra đời trong bối cảnh đó . Và Cha Mẹ , v́ sinh kế , nên chỉ chăm sóc các con trong 1 tháng , hoặc 2 tháng , hoặc 3 tháng , hoặc giả 6 tháng , 1 năm , rồi lại bị cuốn trôi vào ṿng xoáy của cuộc đời

 

Các con đă được giao cho vú nuôi , hoặc giao cho nhà trẻ ………..Những năm đầu đời của các con đă được chăm sóc ( như là sự huân tập đầu đời ) bởi nhân cách người vú nuôi , bởi nhân cách các cô nuôi dạy trẻ, bởi nhân cách các bậc thầy cô , và bởi bạn bè, bởi những hiện tượng trong sinh hoạt học đường , ………mà các bậc Cha Mẹ nào có biết ǵ về những huân tập này đâu ?

 

Tính cách của các con , v́ thế , ngoài phần di truyền cái Nghiệp của Cha Mẹ , c̣n được tạo thành bởi các nhân tố ngoại lai , mà bản chất của nó là bản chất của cái Tâm Thức Cộng Đồng mới mẽ trong cái trú xứ mà Cha Mẹ đă trụ lại .

 

Năm tháng dần trôi , ngày nào các con đă trưởng thành , và Cha Mẹ đă hoàn toàn không hiểu ǵ về các con nữa rồi . Càng ngày , Tâm thức của các con càng được huân tập bởi những cái vô cùng xa lạ với tâm thức cũ của Cha Mẹ . Các con đă được huân tập bởi những ǵ nằm ngoài mái ấm gia đ́nh, ngoài ṿng tay yêu thương của Cha Mẹ , ngoài ṿng cộng nghiệp nhỏ bé của gia đ́nh . Và Các Con cũng đă không c̣n hiểu được Cha Mẹ nữa rồi !

 

Ngày xưa , như một chuyện cổ tích , trong một trú xứ b́nh yên và quen thuộc ngàn đời , mỗi sáng sớm, Cha Mẹ đánh thức con , vừa tṛ chuyện , vừa lo tươm tất cho các con , và đưa con đi học .

 

Con đi trường học, Mẹ đi trường đời !

 

Ừ ! Trường học của các con là nơi chim sơn ca nhảy múa và hót những giọng vô nhiễm , là nơi có nhiều hoa rực rỡ trong ánh nắng ban mai thanh khiết .Trường đời của Cha Mẹ là nơi mà những bậc thiện tri thức được vinh danh , được tôn trọng để mọi người noi theo , nơi mà cái Danh Vọng thuộc về Chân – Thiện – Mỹ , nơi mà cái Quyền lực & Tiền bạc chỉ c̣n là phương tiện .

 

Ngày xưa ấy, trong cái trú xứ b́nh yên và quen thuộc ấy, ngày ngày , Cha Mẹ và các con luôn quần tụ bên nhau trong các buổi cơm , trong những ngày lễ , ngày nghỉ . Cha Mẹ và các con luôn quần tụ bên nhau như là chỉ một thân thể thống nhất vậy . Cái ngày xưa ấy, cái trú xứ ấy , các Con luôn luôn là tấm gương phản ảnh tâm thức của Cha Mẹ, và Cha Mẹ th́ được lớn lên bởi các con :

 

Sinh con rồi mới sinh Cha,

Sinh Cháu giữ nhà rồi mới sinh Ông !

 

Cái trú xứ ngày xưa ấy, không giàu có ǵ , không đầy đủ thừa mứa như trú xứ hôm nay , nhưng lại rất giàu về thời gian . Thời gian sống cho nhau nhiều lắm , nhiều đến nỗi Cha Me và Con Cái hiểu nhau một cách Thần giao cách cảm . Con Cái và Cha Mẹ đă có thời gian chia xẻ cho nhau những niềm vui, nỗi buồn , cùng tính toán với nhau cái ngân sách khiêm nhường của gia đ́nh chung hàng tháng , để có một chút ít chắt chiu , tạo những niềm vui, niềm hạnh phúc trong những dịp nghỉ ngơi , lễ hội .

 

Và cái trú xứ ấy, đă dành cho các con một dịp may lớn nhất của cuộc đời làm người , đó là dịp để báo đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của Cha Mẹ , bằng t́nh yêu thương của các con với Cha Mẹ , bằng sự cảm thông và chia xẻ với Cha Mẹ những niềm vui, nỗi buồn trên con đường đi t́m miếng cơm manh áo gầy dựng cuộc đời cho các Con .

 

Và ngược lại , Cha Mẹ cũng đă rất hạnh phúc chia xẻ với các Con những niềm vui nỗi buồn theo lứa tuổi, những tâm tư và những gút mắc nảy sinh trong học đường , trong đời sống . Cha Mẹ đă rất hạnh phúc để vừa được làm Cha Mẹ, vừa được làm Thầy , làm Trọng tài và là người Bạn của các Con .

 

Cha Mẹ đă đọc được trong ánh mắt của các Con một niềm hạnh phúc, một niềm hănh diện trong những lúc Chúng Ta là Bạn ! Và đó là những giây phút tuyệt vời nhất của cuộc đời làm Cha Mẹ , xoá mất đi những nhọc nhằn trên trường đời mà Cha Mẹ đă trăi qua .

 

Trong cái trú xứ xa lạ của ngày hôm nay , người ta đă huân tập cho một cuộc sống tiêu thụ , cuộc sống ngoại thân làm giá trị xă hội , những giá trị ảo , những phạm trù giả hiệu được đăng quang , những danh từ hoa mỹ nhất và hoành tráng nhất đă tỏa ra những ánh sáng rực rỡ như các đèn laser , làm loá mắt , làm điên cuồng mọi người . Phải show up thôi , nếu không th́ không ai tôn trọng ḿnh cả . Phải có Tiền , phải có Quyền , phải có Danh , người ta mới khâm phục , xă hội mới công nhận . Trí Thức ? Liêm Sĩ ? Chân – Thiện – Mỹ ? H́nh như là những điều không cần thiết lắm trong cái tâm thức cộng đồng xa lạ này !

 

Người người lao thân vào ṿng xoáy Quyền Lực , Danh Vọng và Tiền Tài , như những con thiêu thân lao ḿnh vào ngọn lửa .

 

Cha Mẹ - đâu phải là núi Tu Di – nên cũng bị cuốn hút vào trong đó không thể cưỡng lại . V́ vậy, Cha Mẹ đă đánh mất con ngay trong ṿng tay của ḿnh , đánh mất con ngay trong mái nhà của chính ḿnh , và đánh mất cả Cha Mẹ ngay trong Tâm Thức của con ḿnh .

 

Cha Mẹ chỉ có thể gặp các Con một cách vội vă trong chưa đầy một nửa của thời gian hàng ngày – mà trong đó , hết gần 10 tiếng đồng hồ là ngủ và ăn ! Nghĩa là chúng ta chỉ có khoảng 2 giờ quí báu mỗi ngày để thực hiện sự Truyền Thông .

 

Thỉnh thoảng đâu đây , vang vọng trong tâm thức , tiếng gọi yếu ớt của t́nh yêu :

 

"Mẹ già như chuối Ba Hương

Như xôi Nếp Một như đường Mía Lau.

Mía Lau vừa ngọt vừa mềm

Công cha nghĩa mẹ không tiền nào mua".

 

Học đường chẳng qua là một mảnh không đầy đủ của cái Tâm Thức Cộng đồng - dù quen thuộc hay dù xa lạ - Nhưng than ôi ! cái mảnh không đầy đủ này lại được trang bị đầy đủ nhất cái Bản chất của Tâm Thức Cộng đồng qua tư cách của những người Thầy , những người Giám hiệu , qua phương cách tổ chức và quản trị học đường , qua nội dung giáo dục và qua cái quần thể học sinh – tập hợp những Tâm Thức vừa mới nẩy mầm , đang đâm chồi , đang kiện toàn để h́nh thành nên cái “Ngă” mới .

 

Những bức xúc nảy sinh trong cái xă hội thu nhỏ đó , đă va chạm – có khi mâu thuẫn , xung đột – với những quan niệm, phạm trù mà Cha Mẹ đă dạy ở nhà trong thời gian ít ỏi . Và những xung đột Tâm thức đó , Cha Mẹ đă không c̣n đủ thời gian để chuyển hoá cho các Con .

 

Trong sự xung đột Tâm thức không được chuyển hoá , các Con v́ yếu ḷng, v́ nghị lực mềm yếu , đă t́m quên trong cái cách của riêng các Con , trong Game online , trong đàn đúm bạn bè có cùng chung quan niệm , trong các phong trào bỏ học , đi bụi , phong trào hưởng thụ , ăn chơi , ….…..nảy sinh trong tuổi trẻ , trong học đường .

 

Các con trưởng thành theo thời gian , để ḥng lấp đầy khoảng trống vắng cô đơn trong nội tâm của ḿnh , các con ch́m đắm trong T́nh yêu tuổi trẻ mà các con đă gặp trong đời ,. Nhưng bất hạnh thay , đôi khi đó chỉ là loại t́nh yêu Vị Ngă . Khi cái Ngă này không được chiều chuộng , ve vuốt th́ t́nh yêu thương này tan biến vào hư ảo , mà người ta tự nguỵ biện bằng từ ngữ hoa mỹ : “ sự xúc phạm” hoặc nhẹ nhàng hơn : “không hợp”

 

Cuối cùng , cái ǵ sẽ đến, phải đến mà thôi , giọt nước cuối cùng đă làm tràn ly !

 

Các Con đă nổi loạn để phản kháng một cái ǵ mơ hồ trong tâm thức , các Con đă hành xử một cách vô minh để làm khổ Cha Mẹ - mà Cha Mẹ biết rằng , trong tận đáy sâu của Tâm thức các Con, các Con đă vô cùng đau khổ

 

Các Con tự huỷ hoại đời của các Con như một sự trả thù xă hội này , mà trong tận đáy tâm hồn của các con, một niềm đau său sắc , một nỗi hối hận khôn nguôi đối với những người mà các con thương yêu nhất trên đời này

 

Là Cha Mẹ của các con .

 

Các Con đă lớn lên, đă thoát ra ngoài ṿng tay của Cha Mẹ , lao vào đời - như con chim đủ lông đủ cánh – các Con lao vào trong ṿng Cộng Nghiệp , nơi Cha Mẹ đă sinh con ra và đă đánh mất các con trong đó .

 

Trở lại trú xứ ngày xưa ấy, giao thừa hàng năm, sau khi Cha Mẹ và các con đă khấn hương chúc xuân trước bàn thờ Phật và Gia tiên , đến lượt các con , từng đứa , từng đứa , đă thay nhau chuc tết Cha Mẹ , và Cha Mẹ cũng đă trân trọng chúc tết lại cho từng đứa con yêu .

 

Cái trú xứ ngày xưa đó, ngày sinh của mỗi người trong nhà hàng năm, đều được đánh dấu bằng một buổi sum họp vui vầy đầy đủ để chúc nhau với những món quà ngộ nghĩnh chất chứa đầy sự yêu thương .

 

Và trong cái trú xứ ngày xưa ấy , khi Vu Lan đến , những bó hồng tươi tắn đă được các con mang đến tận giường ngũ Cha Mẹ ngay vào lúc b́nh minh , những lời chúc với những ánh mắt thơ ngây từ các con đă làm Cha Mẹ ấm ḷng , làm Cha Mẹ hănh diện , hạnh phúc v́ đă có các con .

 

Cái trú xứ ngày xưa quen thuộc đó, Cha Mẹ và các con yêu thương nhau v́ chúng ta chỉ là Một Duy Nhất thôi . Chúng ta yêu thương nhau để chúng ta tự sửa chữa nhau , chúng ta tự sửa chữa nhau v́ chúng ta yêu thương nhau .

 

T́nh yêu Vị Tha đó , đă xây dựng nên hạnh phúc mà chúng ta đang hưởng , là chất keo đă gắn chặt đời Cha với Mẹ , gắn chặt tất cả chúng ta lại với nhau và truyền thừa cho đến đời của các Con trong mai hậu . T́nh yêu Vị Tha đó, chính là động lực để chúng ta Sống và Làm Việc v́ nhau .

 

Người ta gọi hiện tượng xáo trộn này là Sự Va Chạm giữa các nền Văn Minh . Riêng Cha Mẹ gọi đó là Sự Xung Đột giữa các Tâm Thức Cộng Đồng Khác Biệt .

 

Cha Mẹ đă không biết điều đó một cách sớm hơn , để đến giờ đây Cha Mẹ đă về chiều – đă bị ṿng xoáy vất ra bên lề - thương về các Con với ḷng sám hối vô cùng sâu sắc .

 

Ta ṃn mơi bên bến bờ Thực – Mộng ,

Giữa Tử - Sinh, ta biết sẽ về đâu ?

 

Làm sao Cha Mẹ có thể sửa chữa lại những bất toàn trong cái Tâm thức cộng đồng xa lạ này ? .

 

Con người cũng chỉ là một sản phẩm bất toàn của cái xă hội đó mà thôi . Thôi th́, Cha Mẹ đă không thể thay đổi hoàn cảnh khách quan , th́ Cha Mẹ tự thay đổi vậy .

 

Phải chi Cha Mẹ biết được việc này trước khi sinh các Con ? Nhưng kinh nghiệm chỉ đến sau khi Cha Mẹ đă ngă xuống ! Quá khứ th́ không thể sửa chữa được , thôi th́ Cha Mẹ phải cố gắng tự sửa chữa lấy cái tương lại ít ỏi c̣n lại phù du này .

 

Cha Mẹ phải thay đổi cái Nghiệp mà Cha Mẹ đă tạo ra, phải dành nhiều thời gian để gầy dựng lại sự Truyền thông giữa các Con và Cha Mẹ , để rồi một ngày không xa , các con sẽ nói với cha mẹ rằng :

 

“Cha Mẹ yêu, các con đă hiểu Cha Mẹ rồi “ – cho dù cái ngày ấy là ngày ǵ đi nữa , th́ đối với Cha Mẹ , ngày ấy chính là ngày Vu Lan mà các con dành cho Cha Mẹ .

 

Cha Mẹ phải thay đổi cái Nghiệp của Cha Mẹ từ nay cái đă , rồi một ngày không xa, nguyện rằng các Con sẽ thay đổi cái Nghiệp của con trước khi các con lập gia đ́nh - trước khi các con bước vào ṿng

 

Sinh-Tử Luân Hồi – và tránh được những lỗi lầm của Cha Mẹ đă xảy ra trong quá khứ .

*

Tháng Bảy thương yêu vô vàn về những đứa con không có Cha Mẹ để dâng những niềm hạnh phúc nho nhỏ . Các con luôn khắc ghi trong tâm rằng , vẫn luôn có một đấng Từ Phụ vô biên – Đức Thế Tôn - , đă , đang và sẽ chở che cho các con mỗi khi một Niệm về người nảy sinh trong tâm các con “Ai có chánh kiến tức là con chân thật của Phật, từ miệng Phật sinh, từ Chánh Pháp sinh, từ Pháp mà hoá sinh, thừa hưởng di sản của Pháp” (kinh Thắng Man) .

 

Các con luôn nhớ rằng , vẫn luôn có một người Mẹ vô biên – Mẹ Quán Thế Âm – đă , đang và sẽ làm lành những Khỗ Nạn trên đời , mỗi khi một Niệm về người nảy sinh trong tâm các con .

 

Các con hăy học tập những Hạnh Nguyện của bậc Cha Mẹ Vô Biên này , hạnh phúc ngàn đời sẽ chở che cho các con .

 

Các con vẫn c̣n hàng triệu , hàng triệu Cha Mẹ tinh thần, đă , đang và sẽ chia xẻ t́nh yêu với các con hàng ngày , hàng giờ . Hăy vui lên và sống cho xứng đáng các con nhé !

 

Tháng Bảy nhớ thương về những đứa con chưa kịp làm tṛn chữ HIẾU , các con luôn khắc ghi trong tâm khảm rằng , t́nh yêu thương của Cha Mẹ là một miền đất hứa , là một Địa-đàng-không-bao-giờ- mất của các Con . Hăy quay về nơi địa đàng đó , nơi duy chỉ có t́nh yêu tràn ngập, nơi đó không c̣n chỗ cho bất kỳ t́nh cảm nào khác nữa .

 

Khổ hải vô biên, hồi đầu thị Ngă , biển khổ mênh mông , quay đầu lại th́ thấy bến bờ, quay đầu lại th́ thấy địa đàng các con ạ . Hăy hồi Tâm trở lại đi các Con ! Hăy thực hiện ngay những điều làm cho Cha Mẹ hạnh phúc đi các Con ! Hăy thực hiện ngay những điều mà Cha Mẹ đă kỳ vọng nơi các Con , hỡi các Con yêu !

 

"Muối ba năm muối đương c̣n mặn

Gừng chín tháng gừng hăy c̣n cay

Công cha nghĩa mẹ cao dày

Con ơi hăy nhớ lời này chớ quên."

 

Tháng Bảy thương nhớ về những đứa con đă làm cho Cha Mẹ được hạnh phúc . Xin chia xẻ một đoá hồng hạnh phúc này cho những ai c̣n Mẹ trên đời , xin tặng nhiều đoá hồng hạnh phúc này cho những ai c̣n Mẹ trong Tâm Tưởng ; xin tặng ngh́n đoá hoa hồng hạnh phúc này cho những đứa con đă Hiểu được Cha Mẹ ; xin tặng triệu đoá hồng hạnh phúc này cho những ai đang nuôi dưỡng một t́nh yêu Vị Tha - để làm cho cuộc sống này thực sự có ư nghĩa :

 

“ Người mà không biết yêu thương Mẹ ḿnh thực sự ,

người đó sẽ không bao giờ thực sự hiểu t́nh yêu là ǵ “(1)

 

V́ cuộc sống này có được hạnh phúc , chỉ cần một t́nh yêu vô bờ , nó sẽ dẫn ta tiếp cận với Vô Lượng Tâm Từ-Bi-Hỷ-Xă mà Đức Thế Tôn đă dạy dỗ chúng sinh từ trên 26 thế kỷ trước măi đến ngàn sau .

 

Tâm Nhẫn

 

(1)   Hermann Hesse

 

Viết tặng hai đứa con yêu thương của tôi

Viết tặng cho những đứa con yêu thương của những bạn tôi .

 

Webmaster:Minh Hạnh&Thiện Pháp

Trở về Tủ Sách Phật Học

Đầu trang