Thi Sĩ: Nguyên Sa
Nắng Sa`i Go`n anh đi ma` chợt ma't
Bởi vi` em mặc a'o lụa Ha` Đo^ng
Anh vẫn ye^u ma`u a'o ấy vo^ cu`ng
Thơ của anh vẫn co`n nguye^n lụa trắng
Anh vẫn nhớ em ngồi đa^y to'c ngắn
Ma` mu`a thu da`i lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội va~ vẻ cha^n dung
Ba`y vội va~ vao` trong hồn mở cửa
Gặp một bữa anh đa~ mừng một bữa
Gặp hai ho^m tha`nh nhị hỷ của ta^m hồn
Thơ học tro` anh chất lại tha`nh non
Va` đo^i mắt ngất nga^y tha`nh chất rượu
Em kho^ng no'i đa~ nghe lừng giai điệu
Em chưa nhi`n ma` đa~ rộng trời xanh
Anh đa~ tro^ng le^n bằng đo^i mắt chung ti`nh
Với tay trắng em va`o thơ diễm tuyệt
Em chợt đến,chợt đi anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vi` đa^u
Nhưng sao đi ma` chẳng bảo gi` nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại
Để anh giận mắt anh nhi`n vụng dại
Giận thơ anh đa~ no'i chẳng ne^n lời
Em đi rồi, sa'm hối chảy tre^n mo^i
Những nga`y tha'ng tre^n vai buồn bỗng nặng
Em ở đa^u, hởi mu`a thu to'c ngắn
Giữ hộ anh ma`u a'o lụa Ha` đo^ng
Anh vẫn ye^u ma`u a'o ấy vo^ cu`ng
giữ hộ anh ba`i thơ ti`nh lụa trắng