Câu hỏi ngày 27 tháng 05, 2005 tại rơom Diễn Đàn Phật Giáo Nguyên Thủy

 

Minh Hạnh hỏi: Kính thưa Sư, thí dụ có người bói cho con là con sẽ bị té găy xương, con nghe và con biết như vậy, nhưng con không tin, nhưng rồi sự việc lại xảy ra dúng như lời người bói cho con.  Con kính xin Sư giảng cho con về thuyết số mệnh và nghiệp có phải là liên quan dến nhau không.

 

ĐĐ Siêu Minh: Về những môn tướng số, tử vi, tử bi`nh, tướng pháp, bói dịch đó là một môn học có từ rất lâu đời, co`n vấn đề nghiệp quả trong Phật giáo thi` gieo nhân nào th́ gặt quả đó thi` như vậy giữa thuyết về môn học này với vấn đề nhân quả nghiệp báo thi` thật ra không có gi` là mâu thuẫn.  Chẳng hạn qúi vị thức khuya vi` có nhiều vấn đề đau buồn ở trong gia đi`nh, vi` nhiều ưu tư, nhiều lo lắng cho nên nó hiện ra mặt và những nhà tướng số nhi`n gương mặt mi`nh và người có nhiều âu lo, nhiều buồn phiền thi` nó lộ ra mặt cho nên thầy bói biết.  Nhưng trong nhiều môn học địa ly' phong thủy hay tướng số là môn học thi` có chứ không phải không có mà mi`nh tin hay không tin thi` nó cũng vẫn như vậy. 

 

Chẳng hạn những người học môn đó ngồi bấm thi` biết nước lớn thi` đó thuộc về môn học hoặc nhà của mi`nh xây hướng bắc môn khi bước vào nhi`n địa bàn biết cửa xây hướng bắc môn thi` biết nhà này có ăn trộm ri`nh rập, hay mất đồ, bây giờ mi`nh tin hay không tin thi` nó cũng là như vậy, hoặc cái nhà mi`nh vào nhằm cửa ngũ qủi v.v.... thi` những cái đó nó đều ứng theo số đó, hoặc khi bước vào mồ mả của ông bà mi`nh để xem hướng, rồi xem tuổi, rồi họ biết cái mồ mả này tốt hay xấu và nếu tốt thi` tốt cho đứa con thứ mấy.  Tại đưá con thứ mấy căn cứ theo chẳng hạn hướng đông thi` là con trưởng nếu hướng tây thi` là con gái út tại các hướng thi` ứng theo các đứa con.  Đó là một môn học, cho nên nếu nó xấu thi` xấu cho người đó.

 

Ngay Đức Phật khi được sanh ra thi` những nhà tướng, nhà tử vi cũng lại chấm cho Thái Tử, họ chấm rằng khi Ngài lớn lên có hai con đường để đi, một là làm vua Chuyển Luân Thánh Vương, hai thi` xuất gia thành người siêu suất trong cơi ta bà này.  Thi` như vậy nó là một môn học.  Nhưng tại sao trong Phật giáo lại không khuấy động môn này mà không khuyến khích môn này, không triển khai môn này mà tin tưởng môn này, là tại vi` khi nào qúi vị nghiên cứu tử vi, tử bi`nh tướng pháp, bói dịch thi` qúi vị mới thấy là tất cả những môn học này thi` ông Thầy cũng dậy là "Tiên tích đức hậu tầm long" hay là "Đức năng thắng số" .

 

"Tiên tích đức hậu tầm long" hay là "đức năng thắng số" thi` chúng ta thấy đúng theo luật nhân quả trong Phật giáo.  Nhưng ngược lại là tại sao có dân gian Việt Nam "ho`n đất mà biết nói năng thi` hàm răng ông thầy địa ly' không co`n"  không phải ông thầy địa ly' đó là nói sai, tại sao nhân gian lại nói "ho`n đất mà biết nói năng thi` hàm răng ông thầy địa ly' không co`n" thi` qua câu đó chúng ta thấy rằng là nhân gian chúng ta phê phán những ông thầy địa ly'.

 

Ông thầy địa ly' này một là học không đến nơi đến chốn, mà học bốn năm câu xem một hai cuốn sách rồi ra làm thầy nói không đúng nên mới bị chê trách.

 

Thứ hai nữa câu đó phê bi`nh ông thầy địa lư là tại vi` ông ở trong đạo là mặc dù cái mạng của mi`nh như vậy, cung của mi`nh như vậy nhưng mà lại chuyển dịch, thay đổi.  Chẳng hạn ông xem tử vi chấm mi`nh 50 tuổi mi`nh chết, nhưng mi`nh sống tu nhân tích đức nhiều, mi`nh làm phước nhiều thi` mạng sẽ chuyển, nó sẽ xê dịch cái tuổi.  Ví dụ như xem mi`nh 25 tuổi bị ở tù, tử vi chấm như vậy và đúng 25 tuổi thi` bị tù, dù ở tù một ngày, hai ngày, ba ngày thi` cũng  là ở tù. Nhưng cũng có những trường hợp chúng ta thấy tính như vậy nhưng lại không đúng là vi` do tâm của mi`nh, tâm thiện tâm ác mi`nh cũng có thể xê dịch được cái đó nhưng đa số là khi chấm như vậy độ chính xác rất là gần.  Hoặc trong câu hỏi trên người thầy thấy găy tay găy chân, một là quẻ lên nếu dùng bốc dịch, hai là dùng hạn, ba là tính sao, vốn là chấm tử vi thi` sẽ đóan ra như vậy. 

 

Nhưng nếu mi`nh lo tu tập, mi`nh lo giữ giới, mi`nh lo niệm Phật nhiều thi` cũng có thể lướt qua, chư thiên hộ tri` mi`nh, như vậy chúng ta thấy chẳng hạn như ông thầy kêu mi`nh mua nhà hướng đó thi` mới giàu được, nhưng mi`nh đi ti`m hướng đó rồi giá nhà  100 cây vàng, mà mi`nh chỉ có 50 cây vàng thi` sao mua, đó là kinh tế quyết định cho nên đi ti`m cái nhà đúng 50 cây thi` nó không hợp hướng, rồi nghĩ rằng quen với ông thầy này cao siêu quá thôi mua đại cho rồi nhờ Thầy sửa thi` cũng giàu. Do đó câu "Tiên tích đức hậu tầm long" là vậy, có đức thi` mi`nh có được, long là điềm may là một cái long mạch.

 

Đức Phật đă dậy rằng: “Ta đi theo nghiệp của ta dù cho tốt xấu tạo ra tự mi`nh.”  Ngày xưa có câu truyện người ta đang làm nhà, có ông già đi ngang qua ngó và nói rằng nhà này xây xong trong nhà có cái ḥm, và đúng vậy khi vừa xây xong thi` trong nhà có người chết, và nghĩ ông già này là thánh nhơn sao mà ghê hồn, nhưng về sau khi đọc sách phong thủy thấy cái đó không có gi` khó, mà đó chỉ là công thức toán học trong ngành địa ly' phong thủy.  Mi`nh xui, hết duyên hết phước hết nghiệp nên xui khiến mi`nh bị vậy, thi` nghiệp nó tới rồi nó đi. 

 

Cho nên Đức Phật dậy là hăy an trú trong hiện tại, đừng lo gi` cho mệt, tin này tin kia nhiều chuyện nó đến thi` nó đến, mi`nh cứ lo làm lành lánh dữ tu nhơn tích đức thi` cái đó là chính, co`n mi`nh tu nhân tích đức rồi phước của mi`nh có rồi thi` họ thư mi`nh cũng không được, họ yếm mi`nh cũng không xong, vi` nếu có ai thư hoặc yếm mi`nh thi` cũng có người khác gỡ cho mi`nh, rồi tự nhiên sanh con cũng đúng năm lộc năm qúi, mi`nh mua nhà không có thầy chỉ dẫn nhưng Chư Thiên khiến cũng mua được nhà đúng hướng mi`nh ở hạnh phúc cho nên mới có câu "Có đức mặc sức mà ăn".

 

Co`n chuyện ông thầy nói mi`nh găy tay găy chân thi` kệ ông, mi`nh cũng không nói là ông nói không đúng, đó là chuyện bi`nh thường, giống như qúy vị có học vi tính mở chương tri`nh paltalk vô nghe thuyết pháp, có người chỉ thi` mi`nh vào nghe vậy thôi. 

 

Quan trọng nhất của người học Phật là tin vào thuyết nghiệp báo, đó là quả của một hành động, chẳng hạn mi`nh té găy tay găy chân đó là quả của hành động, tới tháng tới ngày thi` nghiệp trổ, nếu mi`nh xem bói thi` mi`nh biết trước, co`n không xem thi` tới ngày tới tháng nó cũng xảy ra.  Quan trọng là mi`nh làm lành lánh dữ ở trong hiện tại, cái gi` đến thi` nó đến, co`n bói kia thi` không phải là không đúng, nó sẽ xê dịch theo thời gian, xê dịch theo tâm của mi`nh, xê dịch theo thiện ác của mi`nh.  Xin trả lời như vậy để đại chúng hiểu thêm