Trước
khi câu chuyện này xảy ra, người dân Á Châu thường
nói rằng không bao giờ con voi và con chó có thể trở
nên đôi bạn tốt.
Những con voi thường không thích những con chó và
những con chó thường rất sợ con voi.
Mỗi khi con chó sợ
những loài lớn hơn nó, chúng thường sủa thật
lớn, để che đậy nỗi sợ hăi của
chúng. Do đó mỗi lần gặp
nhau là con voi thường rượt đuổi con chó. Voi thường không có sự kiên
nhẫn nào khi tới gần con chó.
Mặc dù đôi khi có những con chó yên lặng không sủa
cũng bị voi rượt đánh. Đây chính là lư do tại sao mọi
người đồng ư với nhau rằng loài voi và loài
chó là "kẻ thù của nhau trong định luật của
thiên nhiên", cũng giống như loài sư tử và cọp,
hoặc loài mèo và chuột.
Một lần kia, tại một hoàng gia có một con voi,
được chăm sóc rất kỹ, cho ăn thực
phẩm ngon. Kế bên chuồng
voi có một con chó nghèo hèn không được chăm nuôi,
thiếu ăn. Nó đánh
hơi được mùi cơm ngon mà người ta cung cấp
cho con voi của hoàng gia. Đầu
tiên nó lẻn vào chuồng voi và ăn những
miếng cơm dư thừa tuyệt vời rơi từ
miệng của con voi xuống.
Nó thích quá, v́ rằng nó chưa bao giờ được
thưởng thức miếng ăn nào
tuyệt ngon như thế.
Trong khi đó con voi khổng lồ cũng đang
thưởng thức thực phẩm của nó mà không để
ư ǵ đến chú chó nhỏ bé kia.
Do v́ ăn
những thực phẩm dồi dào chất lượng,
chú chó dần dần lớn lên và mạnh hơn lên, và trở
thành một chú chó đẹp rất dễ
thương. Chú
voi cũng bắt đầu để ư tới chú chó. Từ đó con chó đă quen luẩn
quẩn bên cạnh chú voi, nó đă hết sợ. Do đó nó đă không sủa chú voi
nữa. Chú voi không bị phiền hà v́ những
tiếng sủa của chú chó, nó dần dần quen với
sự hiện diện của chú chó bên cạnh ḿnh.
Từ từ
chúng trở lên thân hơn và thân hơn. Không bao lâu, cả hai
không thể thiếu nhau trong những bữa ăn, và chúng
đă chơi đùa bên nhau rất thân thiết. Khi chúng chơi đùa, chú chó
thường bám vào cái ṿi nặng nề của chú voi, và chú
voi đă đu đưa chú chó bằng cái ṿi của ḿnh tới
lui ngang dọc lên xuống đôi khi quay ṿng ṿng một cách
thích thú! Chúng
đă trở thành đôi "bạn thân", và không bao giờ
muốn xa rời nhau.
Một
ngày nọ một người đàn ông từ làng quê héo
lánh, lên tỉnh thành tham quan, khi đi ngang qua chuồng voi. Ông ta nh́n thấy chú
chó xinh đẹp dễ thương, và ông ta đă đánh
cắp chú chó đem về quê nhà.
Dĩ nhiên
là chú voi trở nên buồn bă, từ lúc người bạn
tốt của chú bị mất tích. Chú trở nên biếng ăn và lười tắm. Thấy
vậy người quản tượng đă tŕnh lên vua sự
việc. Vua liền cho vị quan trong triều đi
t́m hiểu lư do tại sao chú voi lười ăn và lười
tắm. Khi vị quan đến chuồng voi thấy chú voi
nằm ủ rũ, quan liền hỏi
những người chung quanh có thấy sự việc ǵ xảy
ra, th́ một người dân cho biết rằng chú voi này
thường ngày chơi đùa với một chú chó nhỏ
rất dễ thương và xinh xắn. Và chú voi trở nên buồn
bă v́ chú chó đă bị một người nhà quê đánh cắp
mang về quê rồi.
Vị quan
bèn về triều tâu tự sự với vua, vua bèn nói,
"T́nh bạn là một t́nh thiêng liêng trong đời sống
của mọi loài.
Ngươi hăy nghĩ cách t́m kiếm t́nh bạn
đó trả lại cho con voi của ta để làm cho con
voi được vui trở lại"
Vị quan
tâu rằng "Tâu bệ hạ, Ngài có thể ra thông báo, rằng
ai kiếm thấy chú chó dễ thương đó trả lại
cho hoàng gia th́ người đó sẽ được
thưởng trọng hậu."
Nhà vua nghe vậy và truyền
lệnh ban thưởng cho ai có thể đem chú chó trả
lại cho hoàng gia. Người
nhà quê khi nghe được tin này, ông ta đă đem chú chó
đến hoàng gia để lănh thưởng. Chú chó được
thả về, chú đă quá vui mừng chạy một mạch
tới thẳng chuồng voi, nơi có người bạn
tốt của chú đang nhớ thương chú.
Chú voi vô
cùng vui mừng, chú nhấc bổng người bạn tốt
của chú bằng cái ṿi to lớn cuả ḿnh và để
chú chó ngồi trên đầu ḿnh. Chú chó ngoắc đuôi tỏ vẻ
mừng rỡ, trong khi đôi mắt của chú voi th́ lấp
lánh tia vui sướng. Cả hai đă sống rất hạnh phúc kể
từ lúc đó.
Nhà vua lấy
làm hài ḷng khi thấy chú voi của ḿnh đă phục hồi
như xưa. Vua cho rằng
vị quan đă đọc được tâm trạng của
chú voi và đáng được trọng thưởng nên vua
đă ban trọng thưởng cho vị quan đó.
Ư chính của câu chuyện
là: Mặc dù "kẻ thù của nhau trong định luật
thiêng liêng cũng có thể trở thành bạn tốt của
nhau"