Phẩm 15: Hạnh Phúc - Phẩm An Lạc (Sukkhavagga) - Kệ ngôn 213 |
|
Tỳ khưu Giác Đẳng | |
Buộc Ràng Khổ Lụy | |
Vương vấn sinh sầu năo |
Bản Phạm Văn Paĺ và thích nghĩa
|
||
Pemato jaayatii soko pemato jaayatii bhaya.m Pemato vippamuttassa natthi soko kuto bhaya.m. |
|
|
Bản Anh văn của Phra Khantipàlo |
||
From affection grief is born,
|
||
Bản Hán Văn của Pháp Sư
Thường Bàn Đại Định |
||
Ái hỷ sinh ưu, |
||
Duyên Sự |
||
Đại tín nữ Visàkhà đến đănh lễ Phật với nét mặt ưu bi. Được hỏi v́ sao, bà thưa rằng có một người cháu gái rất thân yêu vừa chết. Nhân đó Đức Thiên Nhân Sư hỏi Visàkhà là nếu tất cả dân trong thành Xá Vệ đều là cháu cưng của bà th́ bà có vui không. Bà đáp là nếu được vậy quả là điều vui. Đức Phật dạy rằng nếu quả là vậy th́ ngày nào bà cũng phiền muộn v́ không ngày nào không có người mất tại Xá vệ. Rồi Phật dạy kệ ngôn trên. nghe xong Visàkhà không c̣n buồn khổ nữa. | ||
THẢO LUẬN | ||
1. Có ǵ khác biệt giữa t́nh người và sự dính mắc ? 2.Phải chăng tất cả những hạnh phúc của trần gian đều mang hệ lụy? 3.Một con người sống không t́nh cảm liệu có hạnh phúc chăng? |
||
Ư CHÍNH |
||
Vương mang t́nh cảm là thường được xem là niềm hạnh phúc của chúng sanh nhưng đó cũng chính là nguyên nhân của âu lo, sợ hăi và tội khổ. |
________________________________________________________________________________________
1. Bản Phạn Ngữ, Anh Ngữ lấy từ website Budsas.org của Dr. B́nh Anson 2. Bản chữ Hán và Kinh Thơ do Phật tử Như Khanh thực hiện
|
|