Thiên đường cho người và thú.
Kanchanabui,
Thailand -- Một ngôi chùa Phật
Giáo trong tỉnh Kanchanaburi, cách miền bắc thành phố
Thái Lan 322 cây số, là một ngôi chùa được chuẩn
bị rất hoàn hảo cho những người tu sĩ sống
tại đó, sự thanh tịnh của những khu rừng
chung quanh có một sức hấp dẫn đưa người
ta vào sâu trong thiền định. Sự thanh bi`nh của vùng hầu hết được
nhận thấy rất rơ qua sự im lặng của những
rừng cây dầy đặc. Nhưng thỉnh thoảng bạn
sẽ nghe tiếng gáy của những con gà trống, tiếng
hú của những con vượn, và cả tiếng khóc của
những con cọp con.
Thiền
lâm viện Luangta Bua Yansampanno ở vùng Sai Yok từ nhiều năm
nay đă trở thành một nơi thờ phượng của
mọi loài trong rừng, nơi đó những vị tu sĩ
không những chỉ tu tập những nghi lễ hàng ngày
như thường lệ, mà co`n nuôi những súc vật
chung quanh tu viện hoặc được mang đến từ
những dân làng. Dưới sự hướng dẫn của
vị viện trưởng Ngài Phra Achan Bhusit Chan Khantiharo,
chủ trương của tu viện không phải chỉ
là để truyền bá đạo Phật, mà co`n duy tri`, bảo
tồn đời sống của thú rừng, bắt đầu
bằng những con cọp con.
Mười năm về trước, vài
người dân làng đă mang hai con cọp con đến tu
viện với hy vọng rằng những con thú này sẽ
được những vị tu sĩ săn sóc nuôi nấng. Hi`nh như, những
người thợ săn đă giết cọp mẹ, và
đă đầu độc mấy con cọp con, tuy nhiên những
con cọp này đă co`n sống, và họ tin rằng những
con cọp này không phải chết, và đă không đụng
vào chúng.
Không được huấn luyện về
cách săn sóc thú vật, những vị tu sĩ vẫn nuôi
dưỡng hai con cọp con đó. Về sau chúng được đặc tên
là Storm và Thunder. Và nhiều năm kế
tiếp có nhiều con cọp con được mang đến
tu viện. Có những con đă bị thương, có những con
lành lặn đă được mang tới bởi những
người thợ săn do có sự thay đổi y'
định từ trái tim của họ. Và cũng có những
con được mang tới bởi dân làng những người
không muốn những con cọp ở gần nhà họ, và cũng
không muốn giết chúng.
Ngày
hôm nay tu viện thi` không phải nổi tiếng vi` là nơi tôn nghiêm chỉ dành riêng cho những
con cọp, mà co`n cho nhiều loài thú rừng khác như nai,
heo rừng, con công, gà vịt, khỉ, và ngựa. Tiếng đồn về tu viện
được đồn xa và vi` thế người đạo
diễn Andrew Barron đă vi` chuyện thần tiên của
những vị tu sĩ và những con cọp của họ,
và đă quyết định làm một cuốn phim tên là
"Ngôi chùa của những con cọp". Ngày 13 tháng 8,
trong chuơng tri`nh "Animal Planet" một nhóm ky' giả
từ khắc nơi trên thế giới đă đến
thăm viếng tu viện Luangta Bua , tên
gọi là Ngôi chùa của những con cọp. Từ
tháng hai năm ngoái, những khách du lịch được
phép vào sân chùa đi bộ với những con cọp và
được vuốt ve chúng.
Chúng tôi được cho phép vuốt ve
chúng. Chuyện
đó đă không làm cho chúng tôi hồi hộp, chúng tôi cũng
được đưa cho tờ khai tiền bồi
thường. Mặc dầu
hầu hết tất cả chúng tôi đều đọc
về ngôi chùa nổi tiếng của những con cọp và
sự thân thiện cũng như sự ngoan ngoăn của những
con cọp, chúng tôi vẫn có một chút lo lắng bởi những
chi tiết chỉ dẫn nghiêm ngặt tại đây. "Làm ơn đừng mặc áo màu đỏ,
màu cam, không cầm gậy, không cầm dù, và xin đừng
để lộ sự kính phục bằng cách làm ồn
ào." Những sự chỉ dẫn
trên được nói trong cuốn du hành chỉ nam như vậy. Sau cùng chúng tôi được biết
rằng nếu chúng tôi mặc màu đỏ hay màu cam, thi` những
con cọp có thể lầm chúng tôi là những vị tu sĩ
và có thể tiến lại gần chúng tôi.
Khi
chúng tôi tới chùa vào buổi chiều, chương tri`nh hỏi
và đáp đă được giải đáp bởi qúi Ngài
Phra Achan, Dr Somsank Wattanasri, chủ tịch của cơ sở
Wat Pa Luanta Bua Yannasampano, và Dr Somchai Visasmonkolchai, bác sĩ thú
y người đă chăm sóc mấy con cọp này. Từ
trên lầu chúng tôi có thể nghe tiếng khóc của ba con cọp
mới sanh ở dưới lầu. Sau đó, sau khi
được cho coi những cái chuồng của những
con cọp con dưới lầu, chúng tôi được dẫn
đi coi một miếng đất mà Ngài Phra Achan dự
định làm một "ho`n đảo của những
con cọp", vào khoảng 8.1 mẫu đất, bao chung
quanh bởi một gio`ng nước được đào
thành con hào, trong đời kế tiếp của những cọp
này sẽ được tự do đi lại và được
tự do sinh sản. "không cần chuồng
nữa" Ngài viện trưởng nói như thế.
Dọc
theo con đường, khắp nơi
trong khu đất của chùa, chúng tôi thấy những con
nai, và những con ngựa và những con vượn, nhàn hạ
trong buổi chiều lang thang ngao du. Khi chúng tôi đến
miếng đất thi` chúng tôi cũng thấy từ trên, một
thung lũng đầy đá nhọn, mà nơi đó mỗi
buổi chiều đàn cọp được đem ra huấn luyện. Một trong những con cọp
nhi`n thấy Ngài Phra Chan nhi`n xuống nó,thi`
nó rất mừng rỡ cố gắng trèo lên sườn
đá dựng đứng để tới người
đó. Cuối cùng chúng tôi được đưa tới
thung lũng, và ở nơi đó thi` màn chính của
chương tri`nh bắt đầu, ở nơi đó
đă có sẵn một nhóm du khách, một lằn ranh đă
được vẽ, và mọi người phải đứng
sau làn ranh đó, ngoại trừ những tu sĩ và những
ti`nh nguyện phụ tá của cơ sở này. Nhưng
chỉ kéo dài vài
phút thôi, tại vi` những du khách và những người
ky' giả đă vượt ra khỏi làn ranh an toàn, tuy vậy
mọi người cũng y' thức đứng cách xa những
con vật 6 thước. Hai con cọp đă đi ra phía
sau, trong khi đó một con thi` nằm trên một miếng
đá lớn, con hai con thi` co`n đang uống nước từ
một hồ nước xây bằng xi măng. Một con thi` được Ngài Achan dẫn đến
cho mọi người vỗ lên nó. Từng người
một những người kư giả được dắt
bởi những người làm việc tới chỗ ba
con cọp nằm. Chúng tôi
được phép vuốt ve những con mèo lớn này và
được phép chụp hi`nh chúng. Mỗi lần những con cọp
đưa cặp mắt nhi`n du khách hay
ky' giả thi` người làm việc vội vă cho con cọp
uống sữa hay làm cho chúng nó để y' tới nơi
khác.
Chúng
tôi được cho biết là đàn cọp được
cho ăn sáng sớm của mỗi ngày, hầu hết chúng
nó rất thụ động vào buổi chiều. Họ cho
đàn cọp ăn những thức ăn kiêng cử, của
những thực phẩm của chó, (thịt được
nấu chín), vi` vậy chúng nó không bao giờ
biết mùi vị của máu hay thịt sống. Những con cọp thi` thân thiện
với đàn khỉ và những người đang giúp
chúng, có một lần Ngài Achan để ngón tay
vào miệng con cọp chỉ để mút giống như
những em bé mút ngón tay vậy. Nhưng chúng tôi vẫn
được nhắc nhở rằng chúng nó vẫn là những
con vật, không thể khinh coi thường được..t.t...
Minh Hạnh dịch từ
bài của Allan Koay, The star (Malaysia), ngày 01 tháng 09, năm 2004
|