HÂN HOAN ĐÓN CHÀO
Câu hỏi ngày 10 tháng 11, 2003
Phải
chăng tử thần chỉ cướp lấy sự
sống của kẻ đam mê quyến luyến ?
ĐĐ
Uyên Minh giảng : Kính bạch Chư Tăng, thưa quí vị Phật
tử. Ở trong câu kệ
kinh Pháp Cú 287, bản Việt dịch của TT Trí Siêu.
Luyến con cái, gia súc
Tâm ư bị mê hoặc
Tử thần bắt kẻ ấy
Như lụt trôi làng ngủ.
Nội
dung của bài kệ này rất là hay, theo sự học
hỏi của chúng tôi th́ cơ hồi như trên thế
giới này không có một tôn giáo nào hay một nền văn
hoá nào đề cập đến chữ " chết
", mà hay, sâu ,rộng, hữu ích như là Đạo
Phật.
Thí
dụ về định nghĩa chữ "chết",
chỉ riêng về định nghĩa thôi, chữ
"chết" trong Đạo Phật là một vấn
đề rất lớn, không có một tôn giáo nào
định nghĩa chữ " chết " như
Đạo Phật, chúng tôi xin cống hiến đến quí
vị một vài định nghĩa.
Thí dụ trong kinh định
nghĩa chết là ǵ, chết có nhiều trường
hợp.
- 1) Chết theo kiểu thông
thường, tức là cơ thể cứng lạnh không
thở ra thở vào nữa, không c̣n tri giác, không biết ǵ
hết, chờ người ta đem đi chôn, đi
thiêu. Trường hợp các
ngũ tạng lục phủ không làm việc nữa, máu huyết
tuần hoàn các hệ thống không làm việc nữa, th́
trường hợp đó gọi là cái chết thông
thường.
- 2) Chết trong từng sát na
của danh sắc, tức là theo giáo lư Atỳđam của
Phật Giáo Nam Tông th́ cái gọi là ḍng tư tưởng,
thiện ác buồn vui phàm thánh của chúng ta, cái gọi ḍng
tư tưởng hay luồng tư tưởng thật ra
là chuỗi dài tiếp nối của vô số sát na, tức
là sát na này diệt th́ sát na khác sanh.
Trong
bộ Abhidhammapiaka Đức Phật dạ một câu rất
hay :
- Này các Tỳ kheo, không cần
phải vào quan tài, hoặc không cần phải lọt ḷng
mẹ, không cần phải nằm ở rên giường
bịnh mới gọi là sanh lăo bệnh tử, mà này các
Tỳ kheo trong từng phút khi nào các uẩn của các
người nó sanh trụ hoại diệt, có nghĩa là các
ngươi đang bị sanh lăo bệnh tử.
Đây là
một định nghĩa rất sâu sắc chỉ trong
Đạo Phật mới có mà thôi.
- 3) thứ ba chính là
đọan trừ, đọan trừ là sao, tức là ḿnh
c̣n tham, c̣n sân, c̣n si, ḿnh ra đi từ kiếp sống này
ḿnh lại ôm cái nghiệp thiện ác đi tái tục, nói
nôm na là đầu thai vào cảnh giới tái sanh khác, cứ
như vậy hết đời này qua đời khác,
giống như đổi khách sạn đổi quán
trọ mà thôi. Sự ra đi
vĩnh viễn của bậc Alahan, các Ngài không c̣n phiền
năo, không c̣n cái ǵ để các ngài tiếp tục sinh tử
luân hồi nữa cho nên phải nói rằng đối
với Phật Giáo nói về cái chết chỉ riêng về
định nghĩa thôi đă là một vấn đề
để chúng ta phải suy tư rồi.
Vấn
đề thứ hai là cách chết ở trong Đạo
Phật rất là đặc biệt. Cách đây không lâu chúng tôi có đọc một
danh ngôn của người Tây Phương mà chúng tôi
rất tâm đắc ; "Hăy sống như ḿnh sẽ
chết ngày mai " câu này rất hay, tuy là một câu danh
ngôn của người Tây Phương, nhưng nội dung
hoàn toàn Phật Giáo, người tu hành tinh tấn nhất,
chính là người luôn luôn sống trong t́nh trạng của
kẻ tử tù, của người sắp sửa ra
đi, phải nói như vậy.
Chúng ta
hăy tưởng tượng bây giờ chúng tôi có nặng
lời với các vị, các vị rất giận,
nhiều khi vị giảng
pháp lỡ lời làm người ta giận, giận
mấy ngày như vậy, người ta giận
người ta chat riêng nói rằng dốt nát, hay làm tài
khôn. Nhưng nếu bây
giờ quí vị biết ngày mai quí vị bị ngồi
ghế điện, hoặc các vị biết các vị
bị bịnh aids, các vị biết các vị bị
bịnh ung thư, khi ḿnh biết rằng ḿnh sống không
c̣n bao lâu nữa, th́ các buồn vui vinh nhục đắc
thắng thành bại trong cuộc đời này đối
với ḿnh gần như nó không c̣n ư nghĩa ǵ nữa, cho nên
phải nói rằng một nếp sống được
xem là toàn hảo nhứt chính là nếp sống chuẩn
bị cho cái chết, và cuộc đời của mỗi
người được xem tốt hay xấu, chính là
giai đoạn chúng ta kết toán mà chúng ta gọi là tính
sổ cuộc đời, lúc chúng ta đi vào quan tài chúng ta
để lại cái ǵ, để lại ḷng tiếc
thương cho người khác, hay là sự ra đi
của ḿnh để lại niềm vui cho người
khác, đó chính là vấn đề quan trọng, cho nên
nhiều khi ở ngoài đời ḿnh không biết
đạo ḿnh nghĩ rằng chết là hết, không
phải vậy, chết nó vẫn c̣n. Giữa cái chết và cái sống nó có mối
tương quan rất đặc biệt, chính cái sống
của anh nó đă tạo ra cái chết của anh, chính cái
chết của anh nó đă nói nên được nội dung
trong đời sống của anh.
Cho nên trong Đạo Phật khi
định nghĩa về cái chết nó đă đặc
biệt rồi, dạy ḿnh cách chết ra sao, trong Tăng
Chi Bộ Kinh Đức Phật Ngài dạy rằng có ba
hạn người chết không nhắm mắt, có nghĩa
là chết không an ổn, chết không an tâm,
- Thứ nhất là nghĩ
rằng ta đă tạo quá ít thiện nghiệp, hạng
người này ra đi không thanh thản.
- Hạng thứ hai khi sắp
chết đă nghĩ rằng ta đă tạo ra quá nhiều
ác nghiệp th́ hạng này ra đi cũng không thanh thản.
- Hạng thứ ba là ta c̣n
nhiều việc dở dang, chẳng hạn như
những kiến thức Phật Pháp mà ta chưa hoàn
tất xong hạng này ra đi cũng không được
thanh thản.
Đó
là nói về Đạo Phật có nhiều định
nghĩa lắm, Đạo Phật dạy ḿnh sống
cũng đúng, mà Đạo Phật dạy ḿnh chết
cũng đúng, một lần Ngài Puriso là vị đệ
tử cao đồ của Ngài Achaa, Ngài hoằng pháp ở
bên Úc, sau một chuyến đi lưu diễn hoằng pháp
ở bên Châu Á rồi trở về xuống phi
trường ở bên Úc, ngay ở phi trường gặp
một người khách Tây Phương, dường
như ông đó đang uống say, tuy uống say như
vẫn c̣n lễ phép chào hỏi các vị Tỳ kheo
Và ông ấy hỏi:
- Mấy vị có phải là tu
sĩ Phật Giáo không , các vị đối với
Đức Phật chắc là tôn kính lắm chứ ǵ?
Th́ Ngài
Puriso Ngài nói:
- Đúng, đối với
chúng tôi th́ Đức Phật Ngài là cha, là mẹ,là
đại dương, là bầu trời, là hư không, là
tất cả, là toàn bộ đời sống tinh thần,
Ngài là Đạo Sư của chúng tôi, xin hỏi ông có
điều ǵ cần trao đổi ?
Th́ ông khách say rượu mới
nói ;
- Người ta nói Phật là
bậc đại hiền đại thánh Phật cũng
chết, Hitler tàn bạo không có nhân tính, giết
người không gớm tay cũng chết, như vậy
Phật với Hitler đâu có khác nhau cái ǵ đâu.
Th́ Ngài Puriso Ngài trả lời
như thế này:
- Đúng, Đức Phật
cũng chết, Hitler cũng chết, nhưng khi Phật
sống, Phật đă sống rất an lạc và Phật
ra đi một các rất an lạc, lúc Phật sống
Phật đem lại niềm vui cho người khác và
sự ra đi của Ngài cũng để lại
nhiều di sản cho người khác, c̣n Hitler lúc sống
không đem lại an lạc cho ḿnh và khi chết đi
rồi cũng để lại vô số của nợ cho
trần gian đau thương này, đó là khác biệt
giữa cái sống và cái chết giữa bậc đại
hiền và kẻ đại ác như Đức Phật và
ông Hitler.
Cho nên
nói về chữ chết trong Đạo Phật rất là
đặc biệt, khi năy cái ư nghĩa trên mặt nổi
tức là Đức Phật nói một người đam
mê vật chất, sống xa đọa ch́m đắm trong
đời sống vật dục, sẽ bị tử
thần cuốn trôi như nước lũ cuốn
một ngôi làng đang ngủ say, th́ phần này TT Trí Siêu
đă tŕnh bày cho chúng ta nghe rồi, ở đây chúng tôi
lại tâm đắc với chữ chết cho nên chúng tôi
tŕnh bày ba ư nghĩa của chữ chết,
- ư nghĩa thứ nhất là
định nghĩa của chữ chết,
- thứ hai là cách chết
của Đạo Phật,
- thứ ba là ở trong Tăng
Chi Bộ kinh có dạy một bài kệ mà chúng tôi rất
lấy làm tâm đắc.
Đức Phật dạy như thế
này:
- "giống như trong
một ngôi nhà đang cháy, người gia chủ thông minh
sẽ nhanh chóng đem ra tất cả những ǵ, những
đồ tế nhuyễn giá trị mà ḿnh có thể đem
đi được"
Điều đó như thế
nào trong cuộc sống vốn rất mong manh này, th́
người hiền trí luôn luôn tranh thủ chuẩn bị
cho ḿnh, mang theo cho ḿnh trong tương lai những ǵ mà ḿnh
có thể sài được ở những kiếp xa
xưa, nếu quả thật ḍng luân hồi là có thật,
th́ phải nói rằng thái độ sống của
người Phật tử, nhiều người không
hiểu th́ cứ nghĩ rằng Đạo Phật cứ
nói đến cái chết, nói đến bi quan, nói
đến cái buồn.
Không phải !, Đạo Phật
không muốn cho người ta phải sống trong bóng
tối u ám của nỗi ám ảnh chết chóc, mà
Đạo Phật dạy cho người ta sống trong
niềm b́nh tỉnh của một ông lăo, của một ông
cụ hiểu rơ chuyện đời, xin quí vị Phật
tử lưu tâm giùm chỗ này, ông già bà lăo không phải
họ không sợ chết, nhưng v́ họ đă hiểu
quá nhiều về những chuyện đời rồi cho
nên cách hiểu của họ về sống và chết
đẹp lắm, và chính cái đẹp đó nó cho họ
những thành tựu về tư tưởng mà tuổi
trẻ không có được là v́ sao, v́ ở tuổi
trẻ chúng ta khoảng cách sống và chết nó c̣n hơi
xa quá, mà tại sao chúng ta không được thông minh
lắm, là bởi v́ chúng ta ít nghĩ về cái chết, có
lẽ chúng ta phải cảm ơn cái chết bởi v́ cái
chết nó đă là một trong những yếu tố quan
trọng để tạo ra nền minh triết lớn
nhất trên thế giới này.
Đó là những ǵ chúng tôi tạm thời góp ư trong câu
thảo luận một. Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni
Phật
Minh Hạnh biên soạn