HÂN HOAN ĐÓN CHÀO
Câu 177, Bài nói chuyện của TT
Giác Đẳng ngày 1 tháng 11, 2003, tại Toronto, Canada trong đêm thắp
nến cầu nguyện giải trừ pháp nạn
TT Giác Đẳng, Tổng Vụ Trưởng
Tổng Vụ Truyền Thông Hội đồng Điều
hành Của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất
ở Hoa Kỳ - Văn pḥng II Viện Hoá Đạo , tŕnh bày về hiện t́nh pháp nạn
tại quê nhà . Bài
nói chuyện này được truyền đi trong đêm
thắp nến cầu nguyện tại Chùa Pháp Vân, Canada.
Nam Mô Bổn
Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kính Bạch Chư Tôn Hoà Thượng,
Chư Thượng Tọa Đại Đức Tăng
Ni, thưa quí vị quan khách, thưa quí Phật tử.Trước
hết chúng con xin đê đầu đảnh lễ cảm
nghiệm Chư Tôn Giáo Phẩm, hiện diện chứng
minh cho buổi cầu nguyện đêm nay, chúng tôi xin nói lên
sự tri ân tấm ḷng của
tất cả quí Phật tử , sự hiện diện của
quí vị nói lên sự chia sẻ đặc biệt quan trọng
đối với Giáo Hội ở trong giai đoạn này.
Kính thưa quí vị,
chúng tôi xin dành 30 phút trong buổi lễ cầu nguyện
ngày hôm nay để xin tŕnh bày một cách ngắn gọn về
t́nh h́nh pháp nạn của Phật Giáo Việt Nam. Có lẽ suốt ba, bốn tuần
lễ vừa qua chúng ta đă nghe rất nhiều tin tức,
rất nhiều công việc, rất nhiều chi tiếc
liên quan đến những ai, đối với Chư tôn
Giáo Phẩm của Lưỡng Viện Giáo Hội Việt
Nam Thống Nhất ở quê nhà.
Câu chuyện đó có thể mang lại nhiều cảm
giác khác nhau , một chính quyền cộng sản, và có một
cái ǵ bất ổn đối với cộng đồng
Việt Nam, đối với Giáo Hội Phật Giáo Việt
Nam Thống Nhất.
Có một số người
đă nghĩ rằng, có lẽ Quí Thầy đă không bằng
ḷng với điều ǵ đó, và thậm chí có một số
người họ nh́n Việt Nam đă có một số
thành kiến đáng kể. Kể cả việc Đại Lăo Hoà Thượng
Thích Huyền Quang và thủ tướng Phạm văn Khải
đă có một buổi tọa đàm và đă có một cái
ǵ không được ổn đă xảy ra.
Thưa quí vị, chúng tôi
nghĩ rằng đó không phải là một điều rơ
ràng. Chúng ta nghĩ
rằng không phải dễ dàng để có một cái nh́n
chiêm nghiệm toàn diện.
Kính thưa quí vị, chúng tôi xin mời Quí Ngài và quí Vị
nh́n vào vấn đề qua lời phát ngôn của nhà cầm
quyền Việt Nam suốt trong thời gian đó, và từ
phản ứng, và từ những lời tŕnh bày của
viên chức Việt Nam, chúng ta có thể dùng vào những ngôn
từ này để
đi xa hơn trong nội dung của bài nói chuyện này .
Khi mà Hoà Thượng Thích Quảng
Độ, việnTrưởng Viện Hóa Đạo cùng với phái
đoàn Chư Tôn Giáo Phẩm cùng Đức Tăng Thống
Giáo Hội Việt Nam Thống Nhất, rời tu viện
Nguyên Thiều để về SaiGon trong một chiếc xe
van, như chúng ta được biết rằng cách nơi
tu viện Nguyên Thiều không xa th́ chiếc xe của phái
đoàn bị chặn lại từ 5 giờ sáng cho đến
4 giờ chiều, Chư Tôn Giáo Phẩm đă ở trong xe
với thời tiết rất là oi bức,.
Chính quyền Việt Nam khi
bị các toà Đại Sứ và các cơ quan truyền thông
Quốc Tế chất vấn điều này th́ các vị
trong bộ ngoại giao Việt Nam đă trả lời rằng:
Sở dĩ có
trường hợp chiếc xe van bị chặn
lại là bởi v́ một số lớn Phật tử tại
thiền viện không muốn Đại Lăo Ḥa Thượng
Viện Trưởng Thích Huyền Quang, người vô cùng
nhân từ, họ muốn Ngài ở lại để dịch
kinh chứ không muốn để Ngài vào SaiGon.
Thưa quí vị, chúng tôi
không biết có quí vị nào ở trong hội trường
này có thể tưởng tượng được rằng,
một người Phật tử với tất cả tấm
ḷng thương kính với một vị Đại Pháp
Tăng mà lại có thể có được hành sự
như vậy, nếu mà chúng ta không dừng lại tại
đây, chỉ một ngày hôm sau thôi, chúng ta đă nghe lời
cáo buộc, lời cáo buộc đó, ngày hôm sau khi phái
đoàn bị chặn lại, Quí Chư Tôn Đức bị
áp tải mỗi vị lên một xe công an kể cả
Đại Lăo Hoà Thượng Thích Huyền Quang Tăng Thống
bị đưa về Tu Viện Nguyên Thiều, th́ đă
có lời tuyên bố của bộ ngoại giao rằng :
Chư Tôn Đức đă có mang theo một số các hồ
sơ bí mật có phương hại đến nền an
ninh Quốc Gia, đó là một lời cáo buộc chứ
không phải lời tường tŕnh như chúng ta đă nghe ngày hôm
trước.
Thưa quí vị, từ đó
cho đến nay đă có rất nhiều lời tuyên bố
tiếp theo, chúng tôi không có th́ giờ để t́m hỏi .
Và biết chắc ở đây hai
người:
Một là vị Nữ Thủ Tướng
Tân Tây Lan, bà Helen Clark, khi mà bà thăm viếng Hoà Thượng
Huyền Quang, và bà là một vị Nguyên Thử Quốc Gia
đầu tiên đă chính thức bày tỏ thái độ
đối với những việc chính quyền Hà Nội
đàn áp Chư Tôn Giáo Phẩm của hội Lưỡng
Viện. Và khi bà nêu lên vấn
đề này th́ thưa quí vị, chính quyền Việt Nam
đă nói rằng bởi v́ Ḥa Thượng Thích Huyền
Quang và Hoà Thượng Quảng Độ đă hội họp
một cách bất hợp pháp.
Ngày 30 tháng 10, tức là chỉ
mới cách nay một hai hôm, bà Loretta Sanchez Dân Biểu của
Hoa Kỳ, có một buổi tiếp xúc trực tiếp với
ông Đại Sứ của chính quyền Việt Nam tại Hoa
Thịnh Đốn, bà đă cực lực phản đối
chính sách đàn áp Phật Giáo của chính quyền Việt
Nam, và thưa quí vị câu trả lời là;: việc đó
sẽ điều tra lại xem sự thể như thế
nào
Chúng tôi xin dừng ở
đây với một số lời tuyên bố của chính
quyền, trong suốt thời gian mấy tuần qua, kể
từ sau đại hội bất
thường của Tu Viện Nguyên Thiều và gần nhất
là lời tuyên bố của ông đại sứ Việt
Nam tại Washington DC đối với sự chất vấn
của bà Loretta Sanchez th́ có lẽ với tất cả lời
tuyên bố này chúng ta thấy có một cái ǵ không thích
đáng, nhưng điều quan trọng nhất là có một
cái ǵ đó không được nói lên, người ta nói rằng
sở dĩ có trường hợp chặn xe của phái
đoàn là v́ Phật tử không muốn Đại Lăo Ḥa
Thượng rời Tu Viện, họ muốn Hoà Thượngở
lại dịch kinh và sau đó nói rằng ; Chư Tôn Đức
đă có mang những tài liệu có hại cho nền an ninh
quốc gia và sau đó th́ nói Quí Ngài hội họp bất hợp
pháp, chỉ có một điều rơ ràng chính quyền cho
đến hôm nay đă chấp nhận rằng họ
đă có chánh sách, có chỉ thị để quản chế,
để giam giữ Chư Tôn Giáo Phẩm và đó là điều
rơ ràng nhất và được xác nhận.
Nhưng một việc mà
cho đến ngày hôm nay chính phủ không bao giờ giải
thích rơ ràng là tại sao họ đă làm như vậy, hội
họp bất hợp pháp, phải chăng người công
dân ở xứ Việt Nam không được hội họp.
Thưa quí vị khi gặp
một con số đông đảo quí vị đến hiện
diện hôm nay trong đêm thắp nến cầu nguyện
này, thật sự ở trong ḷng chúng tôi rất là xúc động,
chúng tôi đă được tham dự nhiều buổi cầu
nguyện ở trong suốt mấy tuần lễ vừa
qua, nhưng phải nói rằng đây là lễ cầu nguyện
mà ngoài việc gặp gỡ Quí Chư Tôn Giáo Phẩm ở
trong Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Hải Ngoại Thống
Nhất Canada hôm nay, chúng tôi đă gặp đông đảo
quí vị Phật tử trong một ngôi chùa này ,để
tham dự buổi cầu nguyện,
Và thưa quí vị có lẽ
nh́n hội chúng đông đảo như vậy, th́ chúng ta
nghĩ rằng đa số người Việt ở trong
cộng đồng Người Việt ở tại
đây hiểu rơ nhất những ǵ đang xảy ra, chúng
tôi thưa với quí vị, chúng tôi nghĩ rằng bên cạnh
những ǵ chúng ta hết sức cảm kích về tấm
ḷng của những người quan tâm đến pháp nạn,
quan tâm đến những biến cố xảy ra đối
với Giáo Hội Việt Nam Thống Nhất, th́ cũng
có một số đông đảo cảm thấy sự việc
hết sức là khó sử.
Tại sao khó sử như vậy,
bởi v́ trong một thời gian 5 năm , 10 năm qua, khi
mà về Việt Nam, những người Việt Nam hải
ngoại chúng ta thấy rằng chùa chiền ở Việt
Nam được xây dựng, được trùng tu, một số các vị
Tăng Ni được gửi ra nước ngoài để
du học, đă có một số các trường Phật học
được thiết lập ở Việt Nam và người
ta cũng dễ dàng nhận thấy rằng có nhiều sự
thay đổi trong sự sinh hoạt Phật Giáo, rất
có thể người ta nghĩ rằng điều đó
là kết quả của chánh sách cởi mở của chính
quyền Hà Nội.
Kính bạch Quí Ngài và thưa
quí vị, thật ra t́nh trạng pháp nạn ở tại
Việt Nam không phải là một trường hợp
đơn giản để cho chúng ta có thể nói ra vài ba
câu, chúng tôi chỉ có thể nhắc tại đây ba điều,
mà chúng tôi tin rằng ba điều đó mà chúng ta có thể
suy ngẫm, để có thể từ đó, nh́n thấy chiều
sâu của vấn đề :
Điều thứ nhất là
trong một buổi gặp gở giữa thủ tướng
Phan Văn Khải và Đại Lăo Ḥa Thượng Thích Huyền
Quang, vị Tăng Thống của Hội Phật Giáo Việt
Nam Thống Nhất , thủ
tướng Phan Văn Khải mặc dầu xác nhận rằng
đă có những sai lầm của chính sách nhà nước
đối với Phật
Giáo. Nhưng bên cạnh đó
thủ tướng Phan Văn Khải vẫn xác định
thêm một điểm nữa là chính sách của nhà nước
chỉ cho có một Giáo Hội Phật Giáo mà thôi và về
điểm này môt người Phật tử dù bị cách
ly, hoặc một Phật tử b́nh thường không thể
không quan tâm đến điều đó. Trong một đất nước
mà chỉ có thể có một giáo hội mà thôi và dĩ nhiên
chúng ta đều biết rằng giáo hội đó phải
có một cơ chế được tạo, được
hiểu dụ bởi chính phủ và tất cả những
hoạt động phải được giám sát bởi
ban tôn giáo nhà nước.
Ngày hôm nay chúng ta không bao giờ
tưởng tượng rằngcó một công ty nào trên
phương diện thương trường thôi, thưa
quí vị, mà cơ cấu lănh đạo không tốt mà có thể
đi đến chỗ rộng mạnh phát triển, chuyện
đó không bao giờ xảy
ra, chúng ta không bao giờ nghĩ rằng có một điều
ǵ gọi là quản trị ở trong một chủ nghĩa
mà có thể làm trong ngành nghề đó khá hơn, th́ chúng ta
không cần nói nhiều, theo tổ chức giáo hội do
chính phủ dựng lên, do ban tôn giáo của chính phủ quản
lư th́ ra sao, chuyện đó chúng ta không cần nói nhiều.
Phật Giáo rất cần một
tầng lớp lănh đạo gồm những vị chân tu
Phật học, mà kiến thức của các Ngài là đến
từ quần chúng Phật tử, chứ không phải
đến từ chính quyền, cho dù người Phật tử
có thiện cảm nhất đối với nhà cầm quyền
Hà Nội Việt Nam, th́ thưa quí vị không ai có thể
phủ nhận được sự thật rằng, chính
quyền trong một chánh sách mà mô phỏng theo đường
hướng của Trung Quốc, đă không cho phép có
được bất cứ một cơ cấu lănh đạo
của một Phật Giáo nào được độc lập
với chính quyền, điều này sẽ là một đại
phạm về sau này cho Phật Giáo và cho cả dân tộc
Việt Nam,
Và v́ vậy cái lỗ lực
của Chư Tôn Giáo Phẩm , mà tiêu biểu nhất là vị
Ḥa Thượng lănh đạo Giáo Hội, là làm sao có thể
phục hoạt Giáo Hội. Nếu
Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, thưa quí vị
trước đây đă có một số những chiêu bài,
một số cường điệu cho rằng thật
ra ở trong nước không có ai gánh nặng có tính cách một
Giáo Hội, mà nói về Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam
Thống Nhất th́ chỉ có vài ba vị tiêu biểu, chỉ
có Ḥa Thượng Huyền Quang, Ḥa Thượng Quảng
Độ, ngoài ra không có ai khác, cũng có một số
người nói rằng đi từ miền Bắc vào Nam
th́ cũng không nghe ai nhắc đến Giáo Hội Phật
Giáo Việt Nam Thống Nhất .và thưa quí vị lát nữa
chúng ta sẽ nghe Thượng Tọa Tổng Thư Kư
Văn Pḥng hai viện Hóa Đạo lượt qua giây phút
Chư Tôn Giáo Phẩm đă được Chư Tôn thỉnh
cử của Hội Đồng Lưỡng Viện để
trở thành viên của Hội Đồng Giáo Phẩm Trung
Ương, kể cả
Chư Tôn thành viên của hội đồng Viện Hóa
Đạo. Ngoài con số thành
viên Hội Đồng Giáo Viện Trung Ương được
cung thỉnh từ hải ngoại , 14 vị
c̣n lại là những bậc
cao Tăng đang ở trong nước.
Thưa Quí Vị,con
số đó chỉ là một ví dụ trong nhiều ví dụ
mà chúng ta có thể chấp nhận ở tại đây
đó là nguyện vọng hướng đến một
Giáo Hội độc lập với chính quyền, một
cơ chế Tôn Giáo không bị quản chế bởi chính
quyền, đó là nguyện vọng của đa số quần
chúng Phật tử Việt Nam. Và thưa quí vị một
điều đáng nói tại đây là Chư Tôn Giáo Phẩm
những vị đă chính thức có tham gia Pháp Hội, các
Ngài không phải là những vị có nhiều quyền giống
như chúng ta tối hôm nay ở tại đây, có quyền
nói, có quyền suy nghĩ, có quyền phát biểu ư kiến
của ḿnh.
Ở trong mấy tuần lễ
vừa qua chúng ta dễ dàng thấy rằng, những sách
nhiễu, những bức hại của nhà cầm quyền
đối với Giáo Hội, th́ chúng ta nh́n thấy cái khó
khăn của các vị đó, nhưng mà ư nghĩa như vậy
là đă cho chúng ta thấy rằng, không phải chỉ có một
Đại Lăo Hoà Thượng Thích Huyền Quang, không phải
chỉ có một Ḥa Thượng Thích Quảng Độ,
mà có rất nhiều Chư Tôn Đức và có rất nhiều
Phật tử khác, và có thể nói rằng con số không nhỏ
đă hiểu Giáo Hội và muốn đưa Giáo Hội ra
khỏi sự quản lư của chính phủ.
Điểm thứ hai là chúng ta
nh́n thấy ở tại đây, về sự việc liên
quan đến pháp nạn ở tại quê nhà, th́ thưa quí
vị chúng tôi muốn dùng một chữ rất là quen thuộc
sau năm 1975 đó là chữ sự lư, sự việc xảy
ra đối với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống
Nhất, từ sau đại hội bất thường
cho đến hôm nay th́ thưa quí vị nhà cầm quyền
Việt Nam phải sử lư như thế nào, tất cả
đều giải quyết bằng công an hết. Có lẽ là đối với chúng
ta những điều mà không ai trong đây đă sống
trong một xă hội pháp trị, th́ tại đây chúng ta
có thể h́nh dung rằng có những
con người, mà không có bất cứ một vi phạm về
một hành sự nào, những con người chỉ nói lên
tiếng nói lương tâm của ḿnh, những con người
chỉ mưu cầu đem lại cái hạnh phúc cho dân tộc ḿnh, những con
người chỉ mong thể hiện niềm tin của
ḿnh, lại gặp phải một sự đối sử
của chính quyền, như thế đó, tất cả
đều nằm trong nguồn máy công an trị hết.
Cho đến hôm nay, vài lời phát biểu của các
viên chức của bộ ngoại giao, khi phải trả lời
với các truyền thông Quốc Tế và Chính giới Quốc
Tế , th́ c̣n lại ở
trong nước tất cả Quí Ngài, kể cả Đức
Tăng Thống cho đến mỗi mỗi thành viên trong hội
đồng lưỡng viện đều trải qua những
đe dọa sách nhiễu của công an, và hầu như ở
trong lớp sách nhiễuđó, chúng ta không t́m thấy một
cái cơ cấu nào thoát của Phật Giáo Việt Nam ,
chúng ta không t́m thấy ǵ đối với tôn giáo và đối
với Phật Giáo ngoài công an.
Và điều này là một điều chúng ta
không thể không trân trọng, không thể không chiêm nghiệm
đến đất nước, mà nghĩ đến,
không chỉ nghĩ đến
Phật Giáo, mà nghĩ chung cả dân tộc, những con
người như vậy, đáng lẽ không được
trân kiến, mà cần
được học hỏi, cần được đối
chiếu, cần được đối thoại với
một cơ cấu chính phủ tốt đẹp, hơn
là phải đối diện
ngày này qua ngày khác với công an trị.
Và bây giờ chúng tôi xin đề
cập đến điểm thứ ba, một nhận
định cũng chỉ mới xảy ra trong tuần
này, chuyện này không làm ai ngạc nhiên hết, đó là Ḥa
Thượng Thích Thanh Tứ một vị dân biểu trong
quốc hội của nước Cộng Ḥa xă hội chủ
nghĩa Việt Nam, đă lên tiếng trong một phiên họp
quốc hội, chúng tôi vốn không ngạc nhiên, bởi v́
họ là thành viên của Giáo Hội do nhà nước dựng
lên, chúng tôi cũng không cần phải nói nhiều về
vai tṛ của Ḥa Thượng, chúng tôi chỉ muốn nói
đến rằng, từ lời tuyên bố kia của Hoà Thượng Thích Thanh Tứ pháp chủ của Giáo
Hội Phật Giáo Việt Nam do nhà nước dựng lên,
cho đến ngày Chủ Nhật Chư Tôn Giáo Phẩm thuộc
Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, từ
Ḥa Thượng Thích Thanh Tứ , đă có mở ra một
cái h́nh ảnh một cái mối họa.
Mối họa đó là ǵ
thưa quí vị, mối họa đó là nhà nước ở
trong một chủ trương rất là tàn độc là
mượn tay Phật Giáo để bức hại Phật
Giáo, có thể nói rằng trường hợp này đặc
biệt đối với chúng ta là một điều thật
rất đau ḷng, có thể chính sách công an trị, nó làm cho
chúng ta thấy có một ngôi
pháp trị chùm lên Phật Giáo, trong một trường hợp
như vậy. Chúng
tôi nhớ cách đây không lâu một vị LạtMa của
Tây Tạng, cũng là thành viên chính phủ lưu vong của
Phật Giáo Tây Tạng trụ sở tại Dharamsal.
Vị LạtMa
này đă tuyên bố một lời nói tại ngôi chùa Tây Tạng
ở Thanh Hải bây giờ.
-
Ở trong chùa chính quyền đă cho trà trộn rất
nhiều những nhà Sư gọi là cán bộ tôn giáo, những
vị này không những không sử như vị Trụ Tŕ,
nhưng lại tạo ra một nỗi đau ḷng, nỗi
đau ḷng đó là Thầy tṛ anh em, huynh đệ không thể
có niềm tin trọn vẹn với nhau, và không khí của một
ngôi chùa bây giờ, không c̣n giống như ngày xưa,
Bởi v́ vị này là thành viên của
một phái đoàn chính thức được Đức
ĐạtLaiĐạtMa cử về nước, lần đầu
tiên chính phủ lưu vong Tây Tạng tại Dharamsala có một
phái đoàn như vậy trở về thăm Trung Quốc
.
Chúng nghĩ rằng lời
than văn của vị LạtMa đó, có thể là một ví dụ
về một điều quan niệm rất là đau ḷng ở
trong pháp nạn của Phật Giáo Việt Nam ngày nay, điều
mong mỏi lớn nhất của chúng ta thưa quí vị
là làm như thế nào trả mái chùa trở về với
truyền thống cao đẹp ngàn đời, ở trong
truyền thống đó, học tṛ biết cung kính Thầy,
anh em huynh đệ biết thương mến với nhau
trong đạo từ, và ngoài cái đạo từ c̣n phẩm
trật tự nhiên ở dưới mái chùa, chúng ta không có
những đặc quyền, những đặc lợi,
không có những nguyên ủy mà
do chính quyền mang lại, và điều này nếu chúng ta
chỉ nghĩ sơ thôi, th́ chúng ta cũng phải nghĩ tới
nhân quả lớn như thế nào cho Phật Giáo Việt
Nam trong mai hậu và chính quyền Việt Nam hoàn toàn chịu
trách nhiệm về chuyện đó.
Chánh sách quản lư Phật
Giáo chẳng những làm hậu hóa tầng lớp lănh đạo
Phật Giáo hiện tại đang làm việc với nhà
nước, mà chánh sách đó phải để ra một
nghi đáng thất nhân tâm rất lớn trong công khoá này, có
thể là nhiều thế hệ về sau phải trả một
giá rất đắc. Kính bạch Quí Ngài, và thưa quí vị ba
điều ở đây chỉ là ba điều suy ngẫm,
con số nhiều mà chúng ta có thể nói về pháp nạn của
Phật Giáo Việt Nam, nếu mà chúng ta nh́n về h́nh ảnh
pháp nạn đó, th́ chúng ta hiểu rằng không phải chỉ
có Chư Tôn Giáo Phẩm chịu trách nhiệm trong nước,
hay không phải chỉ có tuyệt thực, mười ngày
bỏ ăn củaḤa Thượng Thiện Hạnh, mới
là những cái đau của các Ngài trực diện, các Ngài
chịu đựng những nhọc nhằn đau khổ.
Nhưng mà thưa quí vị
chúng ta là người Phật tử sống ở hải
ngoại, đừng nghĩ rằng những ảnh hưởng
dừng lại tại đó, nó chỉ đến với
những vị đang sống ở trong nước, và
chúng tôi muốn nói rằng nếu chúng ta dừng lại ở
điểm này, th́ điều đó ảnh hưởng một
cách toàn diện đến Phật Giáo Việt Nam trong
nước và ngoài nước, chỉ trừ khi chúng ta
không hiểu, chỉ trừ khi chúng ta không thấy, chỉ
trừ khi chúng ta không biết th́ chúng ta không lo. Nhưng mà
thưa quí vị, nếu chúng ta có một vài phút suy tư
th́ phải nói rằng chúng ta không thể không lo lắng
và chính v́ vậy chúng tôi nghĩ rằng sự có mặt của
tất cả quí vị hôm nay ở tại đây là một
điều hết sức ư vị, hết sức có ư nghĩa. Xin cám ơn tất cả
quí vị. Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni
Phật.
Minh Hạnh biên soạn