A Tỳ Đàm, Bài 15.III.4 Ngày 02 tháng 10 năm 2004
Chánh Hạnh chuyển
biên & Cô Tu Nữ Diệu
Tịnh hiệu đính
Bài 15
Nhóm Thuộc Tánh Bất Thiện
Sở hữu bất thiện là những sở hữu chỉ hợp với các tâm bất thiện, gồm có 14 sở hữu tâm, được chia làm năm nhóm:
III
Sở hữu Sân phần
Hối (Kukkucca)
TT Giác Đẳng : Hối là sự tiếc nuối ân hận với việc thiện đă bỏ qua và việc ác đă làm.Nếu chúng ta nói như vậy th́ tiếc nuối đó chỉ là sự tiếc nuối đối với thời quá khứ,c̣n hiện tại và tương lai th́ sao ? lấy ví dụ Đạo sĩ A-Tư_đà cảm thấy buồn v́ Đức Phật ra đời trong ba mươi năm nữa Đức Phật tương lai và sẽ chuyển pháp luân mà bây giờ ḿnh đă già rồi ,ḿnh không sống được tới ngày đó để nghe pháp .Đó cũng là một điều tiếc ở tương lai . Hoặc giả một người đă lên tới đỉnh cao của danh vọng bỗng nhiên họ phải đới diện với cái chết trong cơn hấp hối họ đă nh́n thấy trước mặt bao nhiêu hứa hẹn của tương lai bao nhiêu vinh quang của hiện tại mà họ phải bỏ đi họ không hưởng được sau bao nhiêu năm cực khổ gầy dựng .Bạch TT Trí Siêu đối với hiện tại và tương lai mà ḿnh cảm thấy tiếc mính cảm thấy ân hận ḿnh cảm thấy ḿnh không được những thứ đó. Trạng thái đó có tính trong thuộc tính hối hay không ? Hay là chúng ta chỉ nói đến quá khứ thôi? Xin thỉnh TT Trí Siêu .
TT
Trí Siêu: Chúng ta hăy
trở lại với phần chi pháp của các tâm sở
phối hợp với tâm và
chúng ta đề cập đến cảnh của tâm,tâm
biết bao nhiêu cảnh và cảnh có
được bao nhiêu tâm biết.
Cảnh là đối tượng của tâm biết
nếu nói hẹp th́ có
sáu (6) tức là sắc thinh
khí vị xúc pháp ,nếu nói
rộng th́ có hai mươi
mốt (21). Trong đó có cái
gọi là ana`gata`ramman.a tức
là cảnh vị lai.Tâm pháp biết cảnh vị lai gốm có
tâm dục ư thức giới ngoại trừ ra ngũ song thức với ba bảy tâm ..giới
c̣n bốn mươi mốt (41) tâm dục giới
c̣n lại cùng với ba mươi hai (32) tâm sở
phối hợp với những tâm dục giới
này cũng là biết cảnh
vị lai.Nhưng ở
đây đối với những tâm và tâm
sở đều biết cảnh vị lai một
cách bất định bởi v́ cảnh vị
lai chưa đền. Khi mà chúng ta
nói qua điểm này th́ chúng
ta xác nhận
rằng hối tâm sở vẫn
có thể nói rằng nó biết cảnh
vị lai bất định.Chúng ta cụng thấy
đối với một người họ khởi lên sự hối
tiếc như Đạo sĩ A-Tư-Đà chẳng hạn về cơ hội diện kiến Đức Phật trong tương lai, ông ta
không gặp được nên ông ta mới
buồn bă hối tiếc rơi lụy, th́ đây là
một trạng thái hối .Mặc dù tự
năy giờ chúng ta đă
tŕnh bày về sư hối hay thuộc tánh hối là đối với cảnh hiện tại cũng như là cảnh quá
khứ nhưng đối với cảnh vị lai th́ hối
cũng vẫn biết được.Chúng
ta cần phải hiểu sự kiện này y cứ trên phương diện chi pháp mà chúng ta
nói.Và chúng ta cần phải
xác định lại một lần nữa cho dù là
sự kiện nào đi nữa
thiện hay là bất thiện hay không phải là thiện không phải là bất thiện
,quá khứ hiện tại hoặc là vị
lai dầu cho cảnh nào đi nữa
nhưng mà hễ hiện tại mà tâm
khởi lên với một thái độ với một trạng thái ray rứt hối tiếc ân hận
th́ trong trường hợp đó chúng ta
cũng đều kể là thuộc
tánh hối cả.
Như Sư Trưởng có nêu lên ba từ là :
1/ Hối hận tức là chuyện đă qua
2/ Hối tiếc cũng có thể là chuyện đă qua mà cũng có thể là chuyện tương lai
3/ Hối cải ,danh từ này là hoàn toàn chỉ cho chuyện quá khứ mà chúng ta suy nghĩ lại và chúng ta sẽ khắc phục ở tương lai.
Chúng tôi xin trả lời vắn tắt như vậy